Tuesday, May 30, 2017

Việt-Nam ngậm ngùi

 Việt-Nam ngậm-ngùi
Miền Bắc mưu mô sẳn thế cờ.
Một lòng cương quyết chiếm Miền-Nam.
Nên Đồng cam tâm đành bán đảo.
Hồ gìa mủm mĩm cái gật đầu.
Bày ra trận Giải-Phóng Miền-Nam.
Để che mắt cộng-đồng quốc-tế.
Đến nay sự việc đều tỏ rõ.
Việt-cộng chính danh tên bán nước.

Miền-Nam thế sự nhiều biến đổi.
Bọn tướng lảnh Minh Khiêm gây rối.
Chỉ sáu triệu đồng tiền Miền-nam.
Chúng cam lòng giết ngài tổng thống.(1)

Bởi tay thiếu tá Nhung hèn hạ.
Giết cả ngài tư lệnh hải-quân.
Hồ-tấn-Quyền ở tại Vũng-Tàu.(2)
Dựng lên nền Đệ Nhị Cộng-Hòa.

Bầu lên Tổng-Thống Nguyễn-văn-Thiệu.
Có ông cố-vấn Huỳnh-văn-Trọng.
Tên cộng-sản nằm vùng thứ gộc.
Kể cả ông trung tá truyền tin.(3)
Đầu nảo thông tin của quân-đội.
Cũng là tên cộng-sản nằm vùng.
Đều do Nguyễn-văn-Thiệu đưa lên.
Người trách nhiệm có lòng uất-trắc.

Quân-đội như thế an toàn không ?
Không những riêng quân đội Miền-Nam.

Mà luôn cả Đồng-Minh nước bạn.
Tất cả trong tình hình bối rối.
Nghỉ sao đây về người lảnh tụ ?
Trong một nước đương có chiến tranh.
Súng viện trợ rơi vào tay địch.
Với câu chuyện "Còi hụ Long-an".

Cho ta thấy địch đã nằm vùng.
Nằm sẳn trong "chỉ-huy lảnh-đạo".
Ta không màng câu chuyện xẩy ra.
Nhưng Đông-minh không hề bỏ cuộc.
Phải giải quyết cho êm sự việc.
Nên thế cuộc có phần biến đổi.
Thiệt thòi trước mắt quân đội Mỹ.
Quân Mỹ chết gần năm chục ngàn.


Để đề phòng bất trắc xẩy ra.
Nên Mỹ bày ra trận thế mới.(4)
Nhầm giải quyết tình-hình Miền-Nam.
Cũng để trừ những kẻ nằm vùng.
Đầu mùa xuân một chín bảy một.
Với chiến-dịch bảy trăm mười chín.
Tổng-thống Thiệu ra lệnh tấn công.(5)
Quân Việt-Cộng đóng trên đất Lào.
Mở đầu cho chiến dịch Lam-Sơn.
Quân đội ta đánh qua đất địch.
Mặt bề ngòai đánh quân cộng-sản.
Trên thực-tế giải vay Khe-Sanh.
Để lính Mỹ rút lui an toàn.
Hoàn thành Việt-Nam hóa chiến tranh.


Trong thế trận chiến tranh Hạ-Lào.
Quân ta chết cũng nhiều vô kể.
Bởi trận thế da beo hổn độn.
Quân cộng quân ta kề lẩn nhau.
Nên khi ta gọi máy bay đến.
Bom thả xuống chết cả một chùm.
Xem xét lại chỉ toàn người Việt.
Mẹ ngậm ngùi khóc nước Việt-Nam.
 LkChương (may-22-2012)

 Ghi chú:1.-Sau cái chết của Tổng-Thống Ngô-đình-Diệm,quốc-hội Mỹ có luật mới ra đời:"Phải bảo vệ an toàn các lảnh đạo Đồng-Minh đã từng hợp tác vói Hoa-Kỳ".
2.-Người giết Hồ-tấn-Quyền là Nguyễn-kim-hương-Giang.
3.-Trung tá truyền tin Nguyễn-văn-Tá (tên thật Đặng-trần-Đức,thiếu tướng quân báo CSBV ).
4.-Sau ngày chiến dịch Lam-Sơn 719 một ngày,đại-sứ Mỹ có gặp TT Nguyễn-v-Thiệu và PTT Nguyễn-cao-Kỳ cùng một lúc,ngài đại sứ khen chiến-dịch thành công,tốt đẹp.
    -TT Thiệu:nên làm.
    -PTT kỳ:đánh như thế,đánh thẳng ra Bắc hay hơn.
    Lời nói trên tôi ghi lại theo báo CHÍNH-LUẬN đã viết.
5.- Tổng-thống Nguyễn-văn Thiệu ra lệnh tấn công Hạ-Lào với chiến dịch Lam-Sơn 719 (Từ ngày 8-2-1971 đến ngày 25-3-1971).Trong dịp tết mậu-thân,TT Thiệu có lệnh đơn-vị có thể cho nghĩ phép 50% quân đóng tại thành phố,trong đêm giao thừa TT Thiệu được đi công tác ủy lạo chiến-sĩ tại Mỹ-Tho,TT không có mặt ở Sài-Gòn.

            Kẻ nằm vùng
Nếu lãnh đạo là kẻ nằm vùng.
Chiến tranh dài phần thắng về ai?
Chắc bạn hiểu sẽ nghiêng về địch.
Ta sẽ là những con thiêu thân.
Kẻ bán nước lắm mưu nhiều kế.

Hắn sống trên xương máu đồng bào.
Nên có người muốn tiêu diệt hắn.
Để chấm dứt huynh đệ tương tàn.

Khổ một chổ ta là bạn hắn.
Nên họa lây đến cả thân ta.
Rồi ta oán luôn người bày trận.
Dù họ nói những lời nhẩn nhục.
Như tự trói để thua kẻ thù.
Chứ không phải chiến sĩ Miền-Nam.
Họ hài lòng việc làm của họ.
Đã trừ được những kẻ nằm vùng.

Núp dưới danh là người lảnh đạo.
Nên việc làm hắn rất điêu ngoa.
Hắn triệu họp tướng lãnh toàn vùng.

Tướng chưa về hắn tự rút quân."(1)
Và ra lệnh bỏ hẳn cao nguyên.
Rút quân về giữ vùng ven biển.
Tạo hổn loạn cho cả Vùng hai.
Dựng thế cô luôn cả Vùng một.
Để cộng quân chiếm lấy dễ dàng.
Thế đã mất 2 vùng mặt bắc.
Trận Xuân-Lộc gây nhiều thiệt hại.
Cho cộng quân trên đường tấn công.
Lại được lệnh rút quân bỏ mất.
Trong ngày hai mươi mốt tháng tư.
Hắn tự dưng trao nhượng chính-quyền.
Còn nói lên những lời nhân hậu.
Nào dân không tin,tướng làm phản.
Muốn nước yên nên đành từ chức.

Lời nhân ái qúa ư hổ thẹn.
Được nói lên từ người lảnh đạo.

Sau ngày ấy hắn rời khỏi nước.(2)
Gây hoang man cho cả Miền-Nam.
Đối quân đội,là một đào binh.
Đối quốc-gia,người không trách-nhiệm.
Thật không bằng một Ngụy-văn-Thà.
Đã anh hùng chìm với con tàu.
Ngàn năm sử sách mãi ghi danh.
Anh Thà chết đi đền nợ nước.
Như bao tướng lảnh đã quyên sinh.(3)
Giữ danh-dự Việt-Nam Cộng-Hòa.
Và cho cả Quân-Đội Miền-Nam.
Hy-sinh vì Tự-Do Dân-Tộc.
 Lkchương (may-24-2012)


Ghi chú :
1.-Khi Cộng quân sắp chiếm hoàn toàn Ban-mê-Thuộc,tổng thống Thiệu triệu tập các tướng lảnh vùng về Cam-Ranh hợp,nhưng các tướng lảnh chưa vế kịp,chỉ một mình Tướng Phạm-văn-Phú TL/QĐII/QKII .TT Thiệu tự quyết định rút quân khỏi Cao-Nguyên.(tin từ tướng Cao-văn-Viên).
2.-Ngày 21-4-1975 tổng thống Thiệu từ chức,ngày 25-4-1975 ông rời khỏi VN.Ngày 28-4-1975 Thiệu lên tiếng xin Hoa-Kỳ viện trợ 1 tỷ đôla để tiếp viện quân sự và hứa:"Nhân dân VN sẽ trả với bất cứ lãi suất nào tùy ý Mỹ".Trong thời gian này tt Thiệu đã là đào binh.(tt:tiểu tốt)
3.-Chúng ta kính cẩn nghiêng mình kính chào những anh-hùng đã hy-sinh cho Tổ-quốc Việt-Nam và các tướng lảnh giữ lại danh-dự cho VIỆT-NAM CỘNG-HÒA và danh dự cho QĐ/MNVN cả đời chiến đấu cho tự-do dân-tộc đã tự sát trong ngày 30-4-1975 như:

Thiếu-tướng Nguyễn-khoa-Nam,Thiếu tướng Lê-văn-Hưng,
Thiếu-tướng Lê-nguyên-Vỹ,Thiếu-tướng Phạm-văn-Phú,Chuẩn tướng Trần-văn-Hai,Trung-tá cảnh-sát Nguyễn-văn-Long.


         Chú Phỉnh
Dân ta không cần đến chú Phỉnh.
Mà chỉ cần tên biết lo dân.
Phải coi dân tựa như cha mẹ.
Còn chính mình là đứa con ngoan.
Chú đã gian dối tự bấy lâu.
Đến nay chú nên dừng bước lại.
Hợp ý dân là hợp ý đời.
Đời như thế chú mới yên thân.

              Dân muốn
Miệng mồm cứ mãi nói đến dân.
Không biết dân đang muốn việc gì?

Dân chỉ có một lòng yêu nước.
Sao cho giữ được nước nhà yên.
Lòng dân ao ước một chính-quyền.
Lo đến đời dân đều sung túc.
Để cho người dân được ấm no.
Cho cả nước sống đời an-lạc.

                      Dân trách
Oán người ở lại trách người đi.
Vận nước chưa vong đành bỏ chạy.
Con người như thế sao lãnh-đạo.
Thế nhưng có kẻ gọi anh-hùng.
Anh -hùng nước Việt là chiếm  đấu.
Bỏ mình cương quyết giữ non-sông.

Sao cho đất nước được thái-bình.
Một lòng xây dựng nước Việt-Nam.
  LKChương  Ngày 26-05-2012

No comments:

Post a Comment