Tuesday, December 17, 2013

Điệp viên "Siêu việt" hay Bọn "Nắm vùng"

Điệp viên "Siêu việt" hay Bọn "Nằm vùng"

Qua bài nhận định "Thư hùng,trong con người huyền thoại" và "Ngày Việt-Nam Cộng Hòa",có vài người bạn nói tôi có định kiến về Ông Nguyễn-văn-Thiệu và nhóm tướng "Đảo chánh ngày 1-11-1963".
Trên quan điểm chung "Ngày kỷ niện Việt-Nam Công-Hòa" cần phải có,nhưng phần đông không đồng ý "Ngày 26 tháng 10" hằng năm,vì họ cho rằng như thế có vẻ thiên vị nhiều về Tổng Thống Ngô-đình-Diệm,họ hỏi tại sao không lấy"Ngày 1 tháng 11" làm kỷ niệm.Trên quan niệm sử học:
Ông Diệm sau khi dẹp yên loạn Bình-Xuyên,ổn định tình hình miền Nam, tổ chức trưng cầu dân ý ngày 23-10-1955, thiết lập chế độ Việt Nam Cộng Hòa do ông làm tổng thống ngày 26-10-1955. Quốc hội lập hiến được bầu ngày 4-3-1956, bàn chuyện thay đổi quốc kỳ và quốc ca, nhưng chưa có mẫu vẽ quốc kỳ mới nào ưng ý hơn, nên ngày 31-7-1956, Quốc hội ra quyết nghị hoãn bàn, và vẫn giữ quốc kỳ Quốc Gia Việt-Nam (Cờ vàng 3 sọc đỏ). Sau đó Quốc hội mở cuộc thi vẽ quốc kỳ mới; có tất cả 350 mẫu cờ và 50 bài nhạc được đề nghị cho Quốc ca VNCH. Ngày 17-10-1956, Quốc hội lập hiến một lần nữa ra tuyên bố không chọn được mẫu quốc kỳ nào khác hơn là Quốc kỳ do thủ tướng Nguyễn Văn Xuân công bố,hình chữ nhật, chiều cao bằng hai phần ba chiều ngang, nền vàng giống như cờ của Trần Trọng Kim (1945), nhưng thay vì quẻ ly, nay đổi lại ba sọc đỏ bằng nhau, chạy dài theo chiều ngang của lá cờ. Chiều cao chia thành 3 phần bằng nhau. Ở phần giữa, ba sọc đỏ nằm xen kẻ với hai sọc vàng, tất cả năm sọc đều bằng nhau.Quốc kỳ này là biểu tượng Quốc Gia Việt-Nam,Quốc Trưởng là Bảo-Đại do bởi tỏa thuận giữa Cao uỷ Pháp tại Đông Dương là Émile Bollaert và cựu hoàng Bảo Đại trên chiếc tàu thả neo ở vịnh Hạ Long ngày 6-12-1947. Hai bên đồng ký bản thông cáo chung theo đó Pháp hứa trao trả độc lập cho Việt Nam và ngược lại Việt Nam hứa sẽ cộng tác và ưu tiên sử dụng chuyên viên Pháp trong công cuộc kiến thiết đất nước.
Ngày 1-6-1948 Nguyễn Văn Xuân chính thức công bố chính phủ Trung ương Lâm thời Việt Nam gồm đầy đủ đại diện Bắc, Trung và Nam Việt Nam. Hôm sau, 2-6-1948, thủ tướng Nguyễn Văn Xuân công bố “Pháp quy lâm thời” (Statut provisoire), quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ ở giữa, quốc ca là bài “Tiếng gọi sinh viên”, sau đổi là “Tiếng gọi thanh niên” của Lưu Hữu Phước.
Ngày 8-3-1949 cựu hoàng Bảo Đại ký với tổng thống Pháp là Vincent Auriol hiệp định Élysée, tại Paris, theo đó chính phủ Pháp chính thức giải kết hòa ước bảo hộ năm 1884, Việt Nam độc lập trong Liên Hiệp Pháp. Sau những thủ tục pháp lý đưa Nam Kỳ, vốn là thuộc địa của Pháp, sáp nhập trở lại vào lãnh thổ Việt Nam, nghĩa là đất nước được thống nhất, Bảo Đại trở về Việt Nam lập chính thể Quốc Gia Việt Nam do ông làm quốc trưởng cuối tháng 4-1949.(Lá cờ Chính nghĩa,Trần-gia-Phụng.Toronto,ngày 4-4-2009).
Như thế chúng ta đã thấy trong lần trưng cầu dân ý ngày 23-10-1955,chỉ có một mình Ngô-đình-Diệm ở tại Việt-Nam,còn Quốc Trưởng Bảo-Đại thì ở tại Pháp,trên nguyên tắc chúng ta thấy bầu cử không công bằng,nhưng nếu chúng ta biết rõ về thời sự thời đó diển biến như sau đây,chúng ta sẽ thấy đây là tình hình bắt buộc vì chính Bảo-Đại đã tạo điều kiện khó khăn cho chính Ông ta,theo bài viết Trúc-Giang viết về Bảy Viễn như sau:
Tướng Bảy Viển Bình-Xuyên
Đại tá Bảy Viễn được tướng Pháp De la Tour giao nhiệm vụ giải tỏa con đường 15 từ Sài-Gòn đến Vũng-Tàu. Công binh Pháp xây cầu, làm đường tới đâu, thì quân Bình Xuyên đóng đồn bót giữ an ninh tới đó. Công việc giải tỏa con đường bắt đầu từ thời tướng De la Tour, kéo dài qua thời tướng Chanson(1902-1951) và hoàn thành ở thời tướng Bondis, như thế là mất 3 năm (chúng ta đoán chừng con lộ 15 được hoàn tất trong năm 1952,cũng là năm Quốc trưởng Bảo-Đại mới có thực quyền là lãnh tụ Quốc-Gia Việt-Nam,và được quốc tế biết đến,mặc dấu Pháp đã cho Việt-Nam độc lập từ tháng 4-1949 ).


Tướng Bondis vô cùng mừng rở khi công tác giải tỏa hoàn thành, và đề nghị Bảo Đại phong cho Bảy Viễn lên chức Thiếu tướng.Tướng Bảy Viễn ra lịnh cho hai anh em quân sư là Lai Hữu Tài và Lai Hữu Sang lập hồ sơ về Bảo Đại….Bảy Viễn nhờ bào đệ của Bảo Đại là Vĩnh Cần làm trung gian cho biết, Bảy Viễn sẽ ủng hộ quốc trưởng mỗi tháng 240,000$.
Đầu năm 1954, Bảo Đại nhận Bảy Viễn là “nghĩa đệ” khi Bảy Viễn giúp 500,000 đô la Mỹ để Bảo Đại gởi qua Hồng Kông cho cô bồ Tàu lai Tây, tên Hoàng Tiểu Lan (Jenny Woong), đã có con gái với Bảo Đại, tên Nguyễn Phúc Phương Ân.
Bảy Viễn được giao phụ trách cảnh sát công an Sài Gòn Chợ Lớn.
Bảy Viễn mở rộng Đại Thế Giới (Casino Grand Monde), Kim Chung (Tiếng chuông vàng – Casino Cloche d’Or), được báo chí Pháp ca ngợi hết lời : “Một thành phố trong một thành phố”. Đại Thế Giới gồm gian hàng cờ bạc, 2 rạp chiếu bóng, 3 rạp cải lương, Tiều Quảng, vũ trường. Đại Thế Giới có 3 chi nhánh, một ở đường Camette, 2 ở trong Chợ Lớn.
Thủ tướng Trần Văn Hữu không ký Quyết định mở rộng Đại Thế Giới, nhưng Bảo Đại ký.Sau đó Bảo-Đại có ý định chọn người làm Tham mưu Trưởng QĐQG/VN.Bảo-Đại mời một số chính khách lên biệt điện Đà-Lạt để bàn thảo về việc chọn người.Trong các người được Bảo-Đại đề cử có tên Bảy Viễn.Thủ hiến Trung phần,dược sĩ Phan-văn-Giáo là người đã kích Bảy Viễn mạnh nhất.Không may cho Ông là có đại diện Bảy Viễn là Lai-hữu-Sang,Tư Sang điện khẩn vụ việc báo cáo liền cho Bảy Viễn.Bảy Viễn tức sôi máu lái xe ra Vũng-Tàu tìm giết Phan-văn-Giáo cho bằng được,Bảo Đại phải đứng ra dàn xếp. Dù chết hụt, nhưng Phan-Văn-Giáo vẫn tiếp tục công kích Bảy Viễn,Phan-văn-Giáo là người ưa xu nịnh nên đã gả em vợ tên là Lê-thị-Phi-Ánh cho Bảo-Đại làm thiếp.

Bắt đầu năm 1954 quân đội Pháp ngày càng thua trên các mặt trận, Bảo Đại qua Pháp, gọi là để theo dõi thời cuộc, cho rằng số phận VN sẽ được giải quyết tại bàn hội nghị giữa các cường quốc. Hoa Kỳ thuyết phục Bảo Đại chấp thuận cho Ngô-Đình-Diệm làm thủ tướng. Bảo Đại vì tình thế bắt buộc nên phải đồng ý.
Ngô Đình Diệm về nước vào tháng 6 năm 1954 (sau ngày quân Pháp dầu hàng Việt-Minh trong trận Điện-biên-Phủ,nhưng trước ngày ký Hiệp định Genève 20-7-1954 ). Thủ tướng Diệm dẹp Đại Thế Giới và Kim Chung, làm cho Bảo Đại và Bảy Viễn bất mãn. Trung tá Phòng Nhì Pháp, Savani cho Bảy Viễn biết:" ông Diệm quyết tâm dẹp các lực lượng vũ trang của các giáo phái và đảng Đại Việt ở miền Trung".

Khi Thủ tướng Diệm đóng cửa Đại Thế Giới và Kim Chung, thì Bảo Đại và Bảy Viễn nhất quyết đánh ông Diệm và thành lập Mặt Trận Quốc Gia Toàn Lực (MTQGTL) : quy tụ lực lượng vũ trang của các giáo phái, gồm Cao Đài, Hòa Hảo, Thiên Chúa và Bình Xuyên, để chống Chính phủ Ngô-Đình-Diệm.
Bình Xuyên chỉ có 3 tiểu đòan. Năm Lửa Trần Văn Soái, Hòa Hảo gởi 1 tiểu đoàn, Cao Đài biệt phái 1 tiểu đoàn, tướng Nguyễn-Văn-Hinh chi viện 1 tiểu đoàn lính Dù, như vậy MTQGTL có 6 tiểu đoàn,chuẩn bị đảo chánh lật đổ Chính phủ Ngô-đình-Diệm (lúc này Bảo-Đại nằm ở bên Pháp).
Bảo-Đại sống lưu vong tại Pháp âm mưu lật đổ Thủ Tướng Ngô-đình-Diệm.
Ngày 12/2/1955 Trung tướng Nguyễn Văn Vỹ kế hoạch đảo chánh Thủ tướng Ngô Đình Diệm. Theo lịnh của Bảo Đại,Tướng Nguyễn Văn Hinh rời VN vĩnh viễn, và phải trao quyền Tổng Tham Mưu Trưởng QĐ lại cho Trung tướng Nguyễn Văn Vỹ.Trong hồi ký “Việt Nam nhân chứng”, Tướng Trần Văn Đôn thuật lại như sau :
“Nguyễn Văn Vỹ hấp tấp họp báo, tuyên bố rằng quân đội cùng ông đảo chánh Ngô Đình Diệm. Thiếu tướng Lê Văn Tỵ, Tướng Trần Văn Đôn, Nguyễn Hữu Có, Dương Văn Đức được gọi đến. Thiếu tướng Lê Văn Tỵ hỏi :
- Các anh đang làm gì đó ?
Trung tướng Nguyễn Văn Vỹ trả lời : – Tôi làm đảo chánh.
- Anh lấy gì để làm đảo chánh ?
- Quân đội.
Tướng Lê Văn Tỵ lột sao trên vai của mình để xuống bàn, nói :
- Tôi lột lon trả lại cho anh. Tôi không theo anh đâu !”
Nhị Lang, tên thật là Thái Lân, một nhà văn, nhà cách mạng lão thành, cố vấn chính trị và là người phát ngôn của thiếu tướng Trịnh Minh Thế,được biết :"Tướng Nguyễn Văn Vỹ thừa lịnh Bảo Đại, tước binh quyền trong tay Thiếu tướng Lê Văn Tỵ. Và Tướng Tỵ bị khoảng 50 sĩ quan “áp giải” theo họ vào Dinh Độc Lập để tước đoạt nốt quyền lãnh đạo chính phủ của Thủ tướng Ngô Đình Diệm.Trước đó Bảo Đại đã không những triệu hồi Ngô Đình Diêm sang Pháp mà còn đòi cả Lê Văn Tỵ phải bỏ nhiệm vụ đi theo. Mặt khác, Bảo Đại còn phong cho trung tướng Nguyễn Văn Vỹ làm Tổng Tư Lịnh QĐ/QG/VN.
Trong tình hình khẩn cấp,Nhị-Lang chỉa súng vào Tướng Vỹ và lột lon ông ta.Đồng thời Trần Trung Dung bèn báo cáo cho Ngô-đình-Nhu biết, và Ngô Đình Nhu kéo tướng Vỹ vào phòng đưa Trung tướng Vỹ và Nguyễn-Tuyên bay lên Đà Lạt, từ đó bay sang Cao Miên rồi sang Pháp sống lưu vong.”
- Quân Bình Xuyên tấn công Dinh Độc Lập : Mâu thuẩn hai bên căng thẳng đến cực điểm, Bảy Viễn ra lịnh cho Bình Xuyên tấn công trước. Kế hoạch tác chiến được soạn thảo cẩn thận. Những chiếc cầu qua cù lao Chánh Hưng đã được bí mật gài mìn.Chiều ngày 28/4/1955, lính Bình Xuyên do Bảy Môn chỉ huy, mở cuộc tấn công Dinh Độc Lập bằng súng cối. Các bót công an của Mai Hữu Xuân cũng bị tấn công. Vài phút sau, quân chính phủ phản pháo vào mục tiêu Chánh Hưng, tiến đến các đầu cầu. Mặt trận phía cầu Tân Thuận, giao cho lính Cao Đài về hợp tác với chính phủ, do thiếu tướng Trịnh Minh Thế chỉ huy.Bảy Môn cho châm điện phá các cầu, chỉ có cầu Nhị Thiên Đường là còn nguyên vẹn. Hai bên quần nhau suốt 4 ngày, quân chính phủ do Đại tá Dương Văn Minh chỉ huy đã tiến vào tổng hành dinh của Bảy Viễn. Bình Xuyên rút về phía cầu Tân Thuận, là đầu cầu để xuống Rừng Sác.
Mặt trận cầu Tân Thuận gay go nhất, nhiều đợt xung phong qua cầu bị chận lại, nguy hiểm nhất là giang đỉnh của Bảy Viễn, từ dưới sông xả đại liên lên cầu, rồi súng cối nhắm vào đội hình của Trịnh Minh Thế mà tác xạ không ngừng. Một tin xôn xao. Đó là thiếu tướng Trịnh Minh Thế bị tử thương. Một nhà báo Mỹ nói về cái chết của Trịnh Minh Thế, đang đứng trên xe jeep để chỉ huy, Tướng Trịnh-minh-Thế gục đầu, quỵ xuống do một phát đạn trúng ngay vào đầu.
Thật ra, trong tình hình như thế, có rất nhiều người muốn loại trừ tướng Trịnh-Minh-Thế, trong đó có nhóm người của Tướng Nguyễn Văn Vỹ (thân tín của Bảo-Đại) trong Quân Đội Quốc Gia VN.
Trận chiến ác liệt kéo dài 5 ngày (ngày 3-5-1955 Tướng Trịnh-minh-Thế tử trận tại cầu Tân-Thuận),quân Bình Xuyên rút vào Rừng Sác.Chính phủ mở Chiến Dịch Hoàng Diệu, do đại tá Dương Văn Minh chỉ huy đánh dẹp Bình Xuyên ở Rừng Sác. 6 tiểu đoàn Bình Xuyên bị bao vây, tinh thần quân lính hoang mang, suy sụp trước những trận pháo kích ác liệt của quân đội quốc gia. Yếu điểm của Bình Xuyên là vợ con binh lính chạy theo vào Rừng Sác rất đông, làm trở ngại tác chiến.
Ngày 9/5/1955, Bảo Đại đánh điện triệu tập ông Diệm sang Pháp lần nữa, nhưng Ông không đi và tiến hành việc triệt hạ lực lượng vũ trang Bình-Xuyên và các giáo phái.
Trở về chuyện Bảy Viển trong lúc bị bao vây ở Rừng Sác, bỗng nhận được tin của thiếu tá trưởng Phòng Nhì Pháp, Savani ra lịnh rõ rang : “Hai ông Tài và Sang hãy đưa thiếu tướng theo người của ta, cắt đường rừng ra Phú Mỹ, sẽ có xe đưa về Bà Rịa. Thế là bộ ba thoát hiểm trong gang tấc, vì quân chính phủ bao vây bắt sống toàn bộ chỉ huy Bình Xuyên.Sáng hôm sau, một chiếc xe nhà binh Pháp đưa tất cả về Bà Rịa, từ đó, trực thăng đưa ra Vũng Tàu. Phi cơ nhà binh Pháp chở 3 tên tay sai sang Lào, rồi đến Pháp bằng Air France.
Đọc tới đây chúng ta phải nhận rõ chính tên trung tá Pháp Savani là tên chủ chốt trong kế hoạch đưa Bảy Viễn về với Quốc Gia Việt-Nam và tướng Pháp De la Tour phong Bảy Viễn làm đại tá,từ năm 1949,tháng 4-1949 Chính phủ Thực dân Pháp trao trả độc lập cho Việt-Nam,mãi đến năm 1952,việc phong chức cho Bảy Viễn,tướng Pháp Bondis đề nghị Bảo-Đại phong Thiếu tướng cho Bảy Viễn,việc này cho ta thấy bắt đầu từ năm 1952 Bảo-Đại mới có thực quyền là Quốc trưởng Quốc gia Việt-Nam.Như thế Pháp đã đặt Bảy Viễn làm kẻ nằm vùng bên cạnh Bảo-Đại.
Ngày 28-4-1955,Bảy Viễn làm đảo chánh ra lệnh tấn công Quân đội Quốc gia trước,Tướng Dương-văn-Minh chỉ huy Quân đội Quốc gia và Tướng Trịnh-minh-Thế chỉ huy Quân đội Cao-Đài chống trả,đồng thời Thủ tướng Ngô-đình-Diệm theo lời cố vấn Nguyễn-văn-Hướng (thân sinh Đại úy Nguyễn-văn-Hiếu) đem lực lượng lính dù của Thiếu tá Đổ-cao-Trí từ Nha-Trang về,đây là cuộc hành quân có tham mưu rõ ràng,chứng tỏ Thủ tướng Ngô-đình-Diệm đã nắm chắc tình hình Quân đội Quốc gia,biết ai là người thân tín nhất của Ông ta.Sau việc dẹp loạn Bình-Xuyên,cuối tháng 5-1955,thiếu tá Đổ-cao-Trí được thăng Trung tá,cuối năm 1955 Đại tá.Đây là mối chốt sau này trong lần đảo chánh 1-11-1963,có lệnh quyét định Tổng Thống Ngô-đình-Diệm và Cố vấn Ngô-đình-Nhu,vì trong lần đánh Bảy Viễn Bình-Xuyên là chính Đại tá Dương-văn-Minh,Bình-Xuyên tuy bị diệt nhưng Bảy Viễn được thoát thân,chứng tỏ Dương-văn-Minh chưa hoàn tất trách nhiệm,còn toán quân dù của Thiếu tá Đổ-cao-Trí từ Nha-Trang trở về mới chính thực là toán quân "Cần Vương" bảo vệ cho Thủ tướng Ngô-đình-Diệm,Thiếu tá Đ-C-Trí là người không có mặt trong ngày 12-2-1955 âm mưu lật đổ Ngô-đình-Diệm,nhưng Đại tá Dương-văn-Minh là người phải có mặt trong ngày đó để cùng áp bức Thiếu tướng Lê-văn-Tỵ.Vậy có phải Dương-văn-Minh ra lệnh giết anh em ông Diệm không ?một nghi vấn còn trong bí mật,nhưng điều chắc chắn rằng Dương-văn-Minh là người lãnh đạo cuộc đảo chánh ngày 1-11-1963.
Ngày 7/11/1955, Bảy Viễn đến Paris một cách âm thầm như một du khách, vì Pháp muốn giữ bí mật về việc đã ủng hộ giáo phái chống Thủ tướng Diệm. Bảy Viễn an thân nhưng chưa an lòng, vì 3 bà vợ còn kẹt ở VN, và con trai là thiếu tá Lê Paul đang bị giam.
Thân thế Bảy Viễn.
Bảy Viễn là một tướng cướp lừng danh trước năm 1945. Về sau, theo Việt Minh chống Pháp, rồi ly khai Việt Minh về hợp tác với chính phủ quốc gia của quốc trưởng Bảo Đại. Bảy Viễn, thủ lãnh Bình Xuyên chống chính phủ Ngô Đình Diệm, bị dẹp tan năm 1955. Bảy Viễn chạy sang Pháp lánh nạn và mất năm 1970.Tên là Lê Văn Viễn sinh năm 1904 tại Phong Đước, quận Cần Giuộc, tỉnh Chợ Lớn. Cha là Lê Văn Dậu, người Tàu gốc Triều Châu.Bảy Viễn lập băng đảng,nổi danh là tay anh chị chợ Bình-Đông,bảo kê các trường đá gà,rồi đứng bến xe lục tỉnh.
-Năm 1921,bị tù lần đầu 20 ngày về tội ăn cắp xe đạp.
-Năm 1927,bị tù 2 tháng vì hành hung ông chủ,khi giữ chân gác sòng bài cho ông chủ.
- Năm 1936. Ngày 28/8/1936, bị kết án 12 năm khổ sai, đày đi Côn Đảo về tội cướp tiệm vàng ở Giồng Ông Tố.Năm 1940 vượt ngục về đến đất liền.
-Năm 1942, Bảy Viễn với người bạn giang hồ là Mười Trí, lên kế hoạch 12 giờ trưa đánh cướp tiệm vàng Kim Khánh, tại một nơi buôn bán ồn ào náo nhiệt trên đường Trần Hưng Đạo.Chỉ trong 10 phút là xe đã ra tới mũi tàu Phú Lâm.Phấn khởi trước thắng lợi quá dễ dàng, Bảy Viễn rủ Mười Trí ăn hàng xuởng mộc Bình Triệu.Đến sáu giờ chiều ngày 8/9/1942, Bảy Viễn và quân sư Mười Trí cùng hai tên đàn em là Ba Rùm và Tư Nhị, lên chiếc xe lộng lẫy mô đen mới sau cùng, do một đại xì thẩu Chợ Lớn là Trần Tăng cho mượn đến đánh cướp xưởng mộc Bình-Triệu do người Tàu Chợ-Lớn là chủ.Cảnh sát truy ra chủ xe là Trần Tăng. Thế là cả nhóm bị tóm. Ra toà mỗi người lãnh 12 năm tù khổ sai, đày đi Côn Đảo. Riêng Bảy Viễn, cộng thêm 8 năm còn thiếu do vụ vượt ngục trước kia, thành 20 năm.
Bảy Viển bị đầy đi Côn Đảo lần thứ 3 do vụ đánh cướp chủ đồn điền cao su Dầu-Tiếng với Mười Trí.Ở đảo, nhờ Ba Rùm giúp đở, nên Bảy Viễn và Mười Trí vượt ngục rất dễ dàng trong 2 lần sau này.Lần thứ ba khi về tới đất liền thì tình hình chính trị thay đổi,Nhật Hoàng tuyên bố đầu hàng Đồng minh vô điều kiện,nhiều sĩ quan, Harakiri, tự mổ bụng tự tử.

Quân đội Anh tước khí giới quân Nhật ở miền Nam, quân của Tưởng Giới Thạch do tướng Lư Hán chỉ huy, tước khí giới Nhật từ vĩ tuyến 16 trở lên Hà Nội. Thừa lúc Nhật bị tước khí giới, người Pháp còn bị Nhật giam, Việt Minh cướp chánh quyền, tuyên bố độc lập vào ngày 2/9/1945. Trong khi đó, quân đội Pháp từ Calcutta và Bombay, Ấn Độ, đang trên chiến hạm trực chỉ Sài Gòn để tái chiếm lại Nam Kỳ từ tay người Nhật.Bảy Viễn quyết định mua súng, lập bộ đội.
Ngày 5/10/1945, tướng Pháp Leclerc đến Tân Sơn Nhất, sau khi chiến hạm Triomphant chở đầy lính cập bến Sài Gòn. Tướng Leclerc tuyên bố, Pháp sẽ quét sạch Việt Minh trong 3 tuần lễ. Quân Pháp bắt đầu đánh chiếm Biên Hòa, Thủ Dầu Một, Tân An, Mỷ Tho. Ủy viên quân sự Trần Văn Giàu cho các đơn vị vũ trang rút ra ngoại ô, tổ chức đánh du kích.
Thực dân Pháp bắt đầu chiến dịch truy tìm những thành phần theo Việt Minh và những nhóm anh chị giang hồ, đầu trộm đuôi cướp, vì thế Bảy Viễn phải ra bưng tham gia vào Bộ đội Bình-Xuyên.
Bộ đội Bình Xuyên
Bình Xuyên là tên của một ấp thuộc làng Chánh Hưng, quận Nhà Bè. Sau năm 1945, Bình Xuyên chỉ một lực lượng của dân giang hồ Nam Bộ, mà người đứng đầu Ba Dương (Dương Văn Dương)Pháp ban hành tình trạng khẩn cấp, hốt hết những “phần tử nguy hiểm” gồm Cộng Sản và dân giang hồ, nên phải chạy về ẩn trốn ở quận Cần Giuộc.Ba Dương quy tụ đàn em và đám giang hồ bị rượt đuổi, lập căn cứ tại ấp Bình Xuyên và theo Việt Minh chống Pháp. Mười Trí là bạn giang hồ của Ba Dương, nên cả bọn Bảy Viễn gia nhập bộ đội Việt Minh ở Bình Xuyên. Bảy Viễn giữ chức chỉ huy phó.Khi Ba Dương bị Tây bắn chết,được Việt Minh phong chức Thiếu tướng đầu tiên ở Miền Nam.Bảy Viễn có tham vọng lên thay Ba Dương làm chỉ huy trưởng,nhưng bị cán bộ Việt Minh ngăn chận,nên việc không thành.Lãnh đạo kháng chiến Nam Bộ lúc này là Thiếu tướng Nguyễn-Bình (Nguyễn-phương-Thảo),một mặt muốn giữ lực lượng của Bảy Viễn theo VM, một mặt tách rời Bảy Viễn ra khỏi quyền lực, bằng cách phong chức Tư lịnh phó khu 7 cho Bảy Viễn.
Vì không được tin dùng, và do sự móc nối của tên trung tá phòng nhì Pháp Savani, nên Bảy Viễn mang 2 đại đội về hợp tác với quân đội Pháp,được tướng Pháp De la Tour thăng chức Đại tá và Pháp giao cho Bảy Viển chỉ huy quân Bình Xuyên đóng đồn bót giữ an ninh trên con lộ 15,nối liền từ Sài-Gòn đến Vũng-Tàu,để công binh Pháp xây cầu và trùng tu lại con đường dài 125 km được hoàn tất năm 1952,và trước đó 3 năm (1949) Bảy Viễn đã là tay sai nằm vùng cho Phòng nhì Pháp bởi Trung tá Savani,vào năm 1994 Đại tá Savani xác nhận chính Ông đã tổ chức ám sát Tướng Trịnh-minh-Thế ngày 3-5-1955 do một Trung úy mà Ông không thể nói rõ tên họ người đó.(Trúc-Giang ,Minnesota ngày 7-3-2012 ).
Vì đây là công tác "điệp báo" có tính bí mật trong nghề cho từng điệp viên cũng như người tổ chức.Chúng ta là người bàng quan cũng chỉ nhận xét theo quan niệm cá nhân của từng người nhưng nếu chúng ta biết ngồi lại kiểm chứng,chúng ta cũng sẽ tìm được nguyên do,khổ nổi chúng ta vẩn cứ khư khư giữ lấy cái định kiến sẳn có từ lâu để rồi vẩn cứ xung đột lân nhau,đó là chổ yếu của chúng ta,giờ đây vẩn còn nhóm ủng hộ Hồ-chí-Minh,nhóm ủng hộ Bảo-Đại,nhóm ủng hộ Ngô-đình-Diệm,nhóm ủng hộ Nguyễn-văn-Thiệu,tạo ra tình hình dân tộc vẩn còn chia thành bốn.4 nhóm này cũng sẽ bị diệt để "Bên thắng cuộc" thuộc về thành phần tay sai cho ngoại bang.Cũng như cuộc chiến điệp viên Phạm-xuân-Ẩn,trên mặt chính trị là điệp viện 4 bên(VNCH,Mỹ,VNDCCH,Pháp),nhưng cuối cùng của cuộc chiến Phạm-xuân-Ẩn đã đánh bại được Mỹ,Pháp,VNCH và Đệ II VNCH,một bài toán 4-4 = 1 cũng như ngày nay nếu chúng ta cứ tiếp tục trong cảnh tranh luận 4 nhóm như thế này,thì cũng trùng vào bài toán 4-4 = 1 trở lại,nhưng kỳ này không phải là Việt cộng chỉ đạo mà là anh khổng lồ Trung-cộng,một loại "Thực dân mới " trong thế kỷ 21 nàỳ.(LKC Ngày 4-12-2013).

Bởi thế nói đến Ngày kỷ niệm Việt-Nam Cộng-Hòa chúng ta cần chọn "ngày 26-10",ngày 26-10-1956 là ngày đầu tiên ra mắt Chính Phủ Miền Nam Việt-Nam của nước Việt-Nam Cộng-Hòa,biểu hiện thực sự một nước "Tự do,dân chủ và độc lập",Quốc kỳ và Quốc ca được Quốc hội Lập hiến (được bầu ngày 4-3-1956) biểu quyết lựa chọn và lãnh thổ được xác định từ vĩ tuyến 17 đến Mũi Cà-Mau bao gồm các Quần đảo Hoàng-Sa,Trường-Sa và đảo Phú-Quốc được ghi rõ trong Hiệp định Genève ngày 20-7-1954.Nên "Ngày Việt-Nam Cộng-Hòa" phải là ngày 26-10 để tưởng nhớ Việt-Nam Cộng-Hòa,đồng thời cũng nói lên Trung-Quốc đã xâm chiếm quần đảo Hoàng-Sa của Việt-Nam Cộng-Hòa.Quần đảo Hoàng-Sa là lãnh thổ của VNCH,là lãnh thổ duy nhất còn lại của nước Việt-Nam Cộng-Hòa.Ngày 26-10 ở đây nói lên ngày 26-10-1956 là ngày nước Việt-Nam Cộng-Hòa ra mắt cùng thế giới chứ không biểu hiện ngày 26-10-1955 của Ông Ngô-đình-Diệm lên làm tổng thống.Dù sao đi nữa chúng ta cần nhìn rõ trong thời gian từ ngày ký Hiệp địng Genève 20-7-1954 đến ngày ra mắt VNCH là thời gian khẩn thiết cho một quốc gia cần ổn định trên 1 triệu người dân Bắc Việt di cư vào Nam,một trách nhiệm nặng nề cho Thủ Tướng Ngô-đình-Diệm (từ tháng 6-1954) chấp chánh,trong khi Quốc Trưởng Bảo-Đại lánh cư tại Pháp,đầu tháng 2-1955 điều động các tướng xuất thân từ quân đội Pháp âm mưu đảo chánh,hợp cùng lực lượng Bình-Xuyên lập thành Quân đội Quốc gia Toàn lực để lật đổ chính phủ Ngô-đình-Diệm.Những điều này cho chúng ta thấy:"Quốc trưởng Bảo-Đại chỉ là Chính phủ bù nhìn của Pháp",điều này thấy rõ trong lần hội kiến giữa Cao-ủy Pháp tại Đông-Dương Émile Bollaert và Bảo-Đại ngày 6-12-1947 tại Vịnh Hạ-Long,nói rõ ra Bảo-Đại là con cờ của Pháp để lũng đoạn chính trường Việt-Nam,như vậy Bảo-Đại có thể về tham dự cuộc trưng cầu dân ý ngày 23-10-1955 không?Dù rằng cuộc bầu cử này có 2 liên danh Thủ Tướng Ngô-đình-Diệm và Quốc Trưởng Bảo-Đại.
Thật vậy,Quần đảo Hoàng-Sa thuộc về VNCH,nước VNDCCH chưa hoàn tất cái gọi là "giãi phóng Miền Nam".
Người Việt hải ngoại là công dân nước VNCH,ngày nay tuy không có chính phủ,không có quân đội,nhưng vẩn còn lãnh thổ đó là Quần đảo Hoàng-Sa,đã bị Trung-Quốc dùng vũ lực một cường quốc xâm chiếm ngày 19-01-1974,thỉnh cầu Liên-Hiệp-Quốc cứu xét,người dân VNCH quyết đấu tranh giành lại Quần đảo Hoàng-Sa,đồng thời với tư cách công dân VNCH không công nhận các Hiệp ước nhượng đất đai của CHXHCNVN cho Chính quyền Trung cộng.
Vấn đề "Ngày VNCH" được đưa ra vào dịp nhóm "Kháng Chiến" của HQ Phó Đề-đốc Hoàng-cơ-Minh ra mắt trong năm 1985,lực lượng được trở mạnh bởi sự hoạt động hăng say của những "Biệt đoàn tuyên truyền dân vận",phần đông là các chiến sĩ hải quân VNCH,lực lượng nêu cao tinh thần hô hào đấu tranh như "Chiến sĩ Phùng-tấn-Hiệp"đã hy sinh cho "Kháng Chiến",riêng về tôi chỉ là người dự thính với tính cách là bạn cùng khóa cùng trường nên tôi trình bày về quan niệm đấu tranh trong hình thức "Ngày kỷ niệm VNCH",và tôi quyết chắc các lực lượng vũ trang chống Việt cộng sẽ không bao giờ thành công,lý do là Mỹ sẽ có bang giao tốt với Chính quyền CHXHCNVN sau này.
Một lầm lổi tôi đã phạm là tôi đã nói:"Nếu Kháng Chiến muốn thành công thì nên vận động đấu tranh trên chiều hướng phát động (Ngày 30-4-1975) là ngày toàn dân đã đánh bại Chính Quyền tay sai Đệ II VNCH,ngày nay toàn dân Việt-Nam tiếp tục đẩy mạnh đấu tranh lật đổ Chính Quyền tay sai Miền-Bắc,(Trên quan niệm chiến tranh Việt-Nam là chiến tranh ý thức hệ,thực sự đây là cuộc chiến tranh của nhân dân 2 miền Nam Bắc là đánh đuổi "tay sai" và "quốc gia chủ trương xâm lược",trên quan niệm nhận ngày 30-4-1975 là ngày đánh đuổi tay sai MNVN,vì tôi chỉ muốn làm diệu bớt nổi câm thù của nhân dân Miền Bắc đối với gần triệu chiến sĩ VNCH đang lao tù ngoài Bắc,vả lại đây cũng là hình thức đấu tranh dành kéo nhân dân,,là loại chiến tranh dân vận để nhân dân thấy Kháng Chiến là chính nghĩa),lúc đó tôi cũng đặt nghi vấn không biết Tổng Thống Nguyễn-văn-Thiệu có phải là cộng sản không?Sao Thiệu điều quân thuận lợi cho cộng sản thế này,vì mọi người đều biết Thiệu đã có lần chọn Cố vấn Chính trị Huỳnh-văn-Trọng là cộng sản,và đã ủy thác công việc truyền tin quân đội cho Trung tá Nguyễn-văn-Tá (tên Tá,tôi chỉ mới biết đây,lúc trước tôi gọi là đại tá truyền tin quân đội) bị bại lộ trong năm 1974 tại Vũng-Tàu là cộng sản nằm vùng,(N-v-Tá tên thực là Đặng-trần-Đức,Thiếu tướng Quân báo cộng sản).Đó là lý do tôi nghi vấn Thiệu có phải là cộng sản không?Về phần "Kháng Chiến",vì tôi đặt báo mua hằng năm,nên tôi đã phát hiện,Tờ báo Kháng Chiến thường đăng tin Tướng Hoàng-cơ-Minh đi công tác nơi nào đều đăng rõ trên tờ báo,hình thức điệp báo thông tin cho địch biết lối đi nước bước của Tướng H-C-Minh,vì trong Cương lĩnh Chính trị của Kháng Chiến :"Chủ Tịch phải về Việt-Nam lãnh đạo kháng chiến",như vậy VC chỉ cần theo dõi tin trên tờ Kháng Chiến là biết được rõ ràng về sự di chuyển của Hoàng-cơ-Minh,lần đi cuối cùng của Ông được đăng trên báo là đến Đài-Loan,sau đó không còn nghe tin Hoàng-cơ-Minh nữa.Mãi đến gần 2 năm hơn mới được tin Ông đã hy sinh cùng một số kháng chiến quân trên đường về Việt-Nam qua lãnh thổ Lào,đã bị bắn chết bởi Lào cộng trên lãnh thổ Lào đã gần 2 năm.
Như thế cho chúng ta thấy đã có bọn "Nằm vùng" nằm sẳn trong lực lượng "Kháng Chiến",họ nằm ở đâu?Trong ban biện tập tờ báo "Kháng Chiến" và những tùy viên thân cận của Ông ta.Cũng như chúng ta đã thấy,trước tổ chức "Kháng Chiến",có tổ chức Đại tá Võ-đại-Tôn từ nước Úc trở về Việt-Nam lập lực lượng chống lại chính quyền CHXHCNVN,đã bị chính quyền CSVN bắt cầm tù,ngày của Võ-đại-Tôn về nước,Giáo hội Phật Giáo VN tại Úc dựng đàn tiển đưa linh đình,đây có phải là trò chơi của bọn cộng sản nằm vùng không ? Miã mai thay cho những người qúa nhẹ dạ tin theo,rồi mang cái họa "không ngờ"vào thân mà không biết.
Nhiều sử liệu được giải mật sau 1975 chứng minh chế độ Cộng Hoà Miền Nam sụp đổ vì lý do khiếm khuyết về tình báo hơn là vì yếu tố về quân sự.Frank Snepp,tác gỉa quyển "Decent interval" hiện là một chuyên viên truyền thông,truyền hình tại Los-Angeles cho biết:Sau Hiệp định Paris,có gần 14.000 gián điệp CS hoạt động tại MNVN,cộng sản biết gì xẩy ra trước hơn cả Tòa Đại Sứ Mỹ,chứng tỏ những tin tức mà CIA có được cũng chỉ từ bọn nằm vùng,họ chỉ gây một mặt trận "ảo giác" cho Mỹ,tin thì có thật,nhưng mục đích nguồn tin không chính xác,để rồi cuối cùng Hành Pháp Tổng Thống Kennedy quyết định đảo chánh Chính phủ Ngô-đình-Diệm,người mà Tổng Thống Eisenhower kính trọng được đón từ phi trường Washington DC về Nhà Bạch-ỐC.Tờ The NewYorker có đăng bài viết của giáo sư Thomas A.Bass,thuộc Đại học Albany,tác gỉa nhiều sách nghiên cứu về VN viết "The Spy Who Loved Us".Đò là nhà báo Phạm-xuân-Ẩn (Siêu điệp viên đã cùng làm việc cho 4 bên,VNCH,Mỹ,Pháp và Cộng sản Bắc Việt),vẩn được giới truyền thông Mỹ nhắc đến với lời lẽ "ngưỡng mộ".
Phạm-xuân-Ẩn (PXA).Theo bài viết Lâm-lễ-Trinh (Thủy hoa-Trang CA):PXA sinh ngày 12-9-1927 tại Biên-Hòa,Tổ tông gốc nguời Hải-Dương,ông nội được triều đình Huế tuyển dụng đúc các loại huy chương,thời niên thiếu Ẩn sống tại Sài-Gòn,sau về Cần thơ học trường Phan-thanh-Giản,năm 18 tuổi (1945) tham gia kháng chiến chống Nhật và Pháp ở Vùng Nam Bộ,năm 1947 Ẩn xung vào đội tuyên truyền Việt-Minh tại Sài-Gòn,thường tham gia các phong trào biểu tình sinh viên chống Pháp và Mỹ (chúng ta thấy CS đã có kinh nghiệm lợi dụng sinh viên đấu tranh từ năm 1947).Năm 1950,Ẩn tìm được một chân thư ký tại hãng dầu Caltex và thi đậu thanh tra quan thuế.Năm 1952 Ẩn vào bưng dự phiên họp Ủy ban Kháng Chiến Nam Bộ,năm 1954,trước khi trận chiến Điện-biên-Phủ chấm dứt,Ẩn có việc làm trong Đài phát thanh Tiếng Nói Nam-Bộ" và CS chuyển Ẩn sang cục Tình báo Quân Sự..Phạm-xuân-Ẩn thổ lộ tâm tình với Gs Thomas A.Bass :"Tôi là tuyển viên đầu tiên.Lúc đầu,tôi không thích thú với sự chỉ định này.Gián điệp là chuyện làm chó săn.Tôi không muốn đóng vai trò một con chim mồi hay điềm chỉ viên".Trước đó.năm 1953,PXA đã gia nhập đảng CS tại rừng U-Minh chủ tọa bởi Lê-đức-Thọ,lãnh đạo kháng chiến ở Nam Bộ và là anh của Mai-chí-Thọ,người đứng đầu hệ thống tình báo,xếp của PX-Ẩn.Dù tình nguyện lấy tin,freelance,cho Phòng Nhì Pháp,Ẩn vẩn bị động viên vào quân đội năm 1954,sau khi ra trường Ông được người anh em họ Đại-úy Phạm-xuân-Giai,chỉ huy phòng 5 Nha Chiến Tranh Tâm Lý nhận về làm sĩ quan thơ lại ở Tổng hành dinh đặt ở Chợ-Lớn,vì PX-Giai là đàn em của Tướng Nguyễn-văn-Hinh,khi Hinh bị rút về Pháp bởi chống lại Thủ tướng Ngô-đình-Diệm (1955),Giai trốn sang Lào,cưới vộ Lào và làm việc cho Hoàng thân Souvana Phouma.Sau ngày 1-11-1963 Tướng Trần-văn-Đôn có giúp Đại úy Giai được bổ nhiệm tùy viên quân sự ở Vientiane,phụ trách về tình báo.(Như thế chúng ta thấy Nguyễn-văn-Hinh,Trần-văn-Đôn,Phạm-xuân-Giai đều xuất thân từ quân đội Pháp).
Chính Mai Chí Thọ và Mười Hướng, cụm trưởng của Ẩn, quyết định gởi Ẩn qua Hoa kỳ để được huấn luyện về báo chí.Một học bổng của Chính phủ (phải là chính phủ VNCH,lối kể chuyện của Ẩn cũng có phần tự đắc về nghề nghiệp,nên đã đánh lừa Gs Thomas A.Bass đến câu chuyện "The Spy Who Loved Us") đáng lý dành cho Ẩn bị hũy vào giờ,bởi thế Mai-đức-Thọ chi khỏang 8.000 đồng (trị gía 1.000 đô) để mua một vé máy bay và sắm 4 bộ quần áo cho Ẩn đến Cocta Mesa-CA ghi tên vào Orange Coast College,2 năm sau,tháng 10-1959 Ẩn tốt nghiệp ngành báo chí trở về Việt-Nam.

Trong giai đoạn Ẩn học tại Hoa-Kỳ,năm 1959 là giai đọan đen tối nhất của VC tại Miền Nam Việt-Nam,lối 85/100 lực lượng Việt-Minh (khoảng 60.000 cán bộ) bị bắt và bị giết,qua một tài liệu mật nhận được từ người em,Ẩn được biết Mười Hướng bị sa lưới và tra tấn,Có lệnh Ẩn phải hồi hương gấp.(Trên đây là những lời của Ẩn kể lại cho Giáo sư Thoms A,Bass,vẩn còn bí ẩn của một người CS,vì những lời đó không hoàn toàn sự thật.Chỉ riêng việc Mười Hương bị bắt năm 1959,nhốt tại "Chín hầm" tại Huế là có thật,Mười Hương đã bị Phan-quang-Đông,Giám đốc Viện Nghiên cứu Địa lý chuyên việc tình báo VNCH bắt giữ,mục đích là sẽ dùng Mười Hương đệ trao đổi với Bắc Việt khi cần thiết,tin của Ẩn nhận được từ người em,vậy người em đó là ai?Đó chính là Bs Trần-kim-Tuyến,đàn em của Ẩn đã từ trước năm 1956,Trần-kim-Tuyến là boss của Phan-quang-Đông,trong cục tình báo VNCH).
Bắt đầu năm 1959 Việt cộng tiến hành đấu tranh bằng vũ lực,bắt đầu cuộc chiến tranh Đông-Dương lần thứ hai.Như vậy chúng ta đã thấy rõ:"Cộng sản Bắc Việt đã âm mưu sẳn kế hoạch tấn công MNVN,bắt đầu với văn kiện nhìn nhận Quần đảo Hoàng-Sa là của Trung cộng (15-8-1958),và tuyên truyền Chính phủ Miền Nam giết gần khỏang 60.000 cán bộ Việt-Minh (gồm có các đảng phái Miền Nam và đảng cộng sản),ý nói lên Chính phủ Ngô-đình-Diệm tàn ác với Việt Minh để tuyên truyền những người Miền Nam còn ở lại ngoài Bắc đừng trở về Miền Nam,còn chuyển Mười Hương bị bắt là có thật,sau được Ông Thích-trí-Quang cứu ra khỏi tù trong dáng những thầy tu với quần áo sạch sẻ,đầu láng bóng sau ngày 1-11-1963,chúng ta còn nhớ vụ đảo chánh 11-11-1960 của Phạm-phú-Quốc và Nguyyễn-chánh-Thi cũng có Bs Trần-kim-Tuyến can dự vào,điều này cho chúng ta biết: TK-Tuyến và PX-Ẩn là câp bài trùng nằm vùng của CS tIếp tục trong Đệ II VNCH .
Trong trách nhiệm là một nhà báo MNVN,nhưng bên trong Phạm-xuân-Ẩn là một điệp báo cho cả Mỹ-Pháp-VNCH và VNDCCH(Bắc-Việt).Dưới bí danh Trần-văn-Trung,Ẩn chuyển các micro film tài liệu mật trong các đòn nem Ninh-Hòa,hay trong ruột cá đựng trong gỉo.Món hàng trao cho bộ chỉ huy CS ở những nơi bất ngờ nhất hay qua trung gian một mạng lưới nhân sự tinh vi.
a.-Như trận Ấp Bắc năm 1963,một tiểu đoàn VC gây thiệt hại nặng cho quân đội VNCH.
b.-Trong vụ Tết Mậu-thân 1968,chính PXA đã ngụy trang chở Đại tá Tư-Can,tổ trưởng tình báo VC trong chiếc xe Renault 4CV của Ẩn đi nghiên cứu các điểm quan yếu trong thủ đô Sái-Gòn.
c.-Trong quyễn hồi ký" Không Tên".Lý-qui-Chung đã không tiếc lời đề cao PXA luôn luôn sẳn sàng giúp đở phe Dương-văn-Minh khi cần phiên dịch viên để tiếp báo giới quốc tế.Chính Ẩn đã thúc cựu dân biểu đối lập Ngô-công-Đức trốn khỏi VN vào lúc công an của Thiệu bũa lưới định bắt (đây là bài viết:"The Spy Who Loved Us" của Thomas A.Bass theo lời PXA,công an Thiệu đến bắt nhưng NC-Đức trốn ra được nước ngoài,đó là cách đối thoại của Ẩn gợi lên "Thiệu đã tiếp tay cho Đức,những tên nằm vùng trong thời Thiệu thường là đưọc đào thoát một cách an toàn,bởi thế Trùm điệp 4 bên,Phạm-xuân-Ẩn,khó để cho bên nào nhận được ý thật của nguồn tin.Cuối cùng với sự thông minh và lanh lợi,Ẩn đã vượt qua nhiều khó khăn và trắc trở,ngay cả việc lưu lại bút tích về nghề nghiệp bằng Việt,Ẩn vẩn trả lời là "không",vì Ông chỉ chuyên về ngoại ngữ Anh và Pháp.Sự bí ẩn của PXA đạt đến mức "Siêu việt" trong nghề. Ông chết vì gìa trong năm 2006 tại Sài-Gòn).
d.-Năm 1970,PXA đã can thiệp Hà-Nội trả tự do cho một người bạn đồng nghiệp trong báo Time là thông tín viên Robert Sam Anson bị Khờ-me Đỏ và MTGP/MN bắt cóc tại Nam-Vang.
e.-Trong ngày 30-4-1975,PXA đã đích thân lái xe chở Bs Trần-kim-Tuyến đến địa điểm tòa nhà cao ốc để trực thăng Mỹ chở Tuyến khỏi Việt-Nam,đó là lối trả ơn của Ẩn làm cho Tuyến,và chúng ta phải biết:"vị trí cho Bs Tuyến ngồi đó là vị trí của Ẩn mà người Mỹ đã dành sẳn cho Ẩn".
Như thế ta biết Trần-kim-Tuyến đã giúp cho Ẩn như thế nào để PXA đạt đến thành công trong công tác "Điệp viên",một điệp viên "Siêu việt"khôn lanh,Ẩn không phải là loại nhị trùng,mưu lược có sẳn,bề ngoài Ẩn xác nhận với Giáo sư Thomas A.Bass Ông trao tin nhau giữa 4 bên Mỹ,Pháp,VNCH và VC,nhưng trên thực tế Ông đã lợi dụng Mỹ tiêu diệt VNCH để sinh ra cái chế độ Đệ II VNCH,trong đó Bs Trần-kim-Tuyến mối dây liên hệ chặc chẽ với PXA.
Trần-kim-Tuyến không những đã từng che chở Ẩn trong thời Tổng Thống Ngô-đình-Diệm (Bs Tuyến là Giám đốc sở nghiên cứu chính trị trong thời VNCH và là người đề cử Phan-quang-Đông trong cơ quan tình báo,nhưng Bs Tuyến có can dự vào trong cuộc đảo chánh ngày 11-11-1960 với Phạm-phú-Quốc và Nguyễn-chánh-Thi),mà vẩn còn tiếp tục giúp Ẩn trong thời Đệ II VNCH,để rồi cuối cùng Cộng sản VN trở thành "Bên thắng cuộc",và 4 địch thủ kia,Mỹ Pháp VNCH và Đệ II VNCH,đều là "Bên thua cuộc ",thảm hại nhất là quân cán chính Việt-Nam Cộng-Hòa.
Quan hệ Phan-quang-Đông và Bs Trần-kim-Tuyến.
Ông Phan-văn-Đông tên thật là Phan-văn-Tùng,sinh năm 1920 tại huyện Hương-Sơn tỉnh Hà-Tỉnh.Trong thời niên thiếu học trường Peleren Dòng Lasan tại Huế.Namm 1951-1953 Ông là giáo sư sử Việt trường Trung học Thiên-khải-Đường thuộc Nghi-Lộc,Vinh,tỉnh Nghệ-An.Tháng 10-1953 Ông cùng 5 người bà con vượt qua biên giới Lào bị quân Pháp bắt đưa về đồn Nape,rồi về Savavakhet,rồi đến Vientien để phòng nhì điều tra,sau vài ngày tất cà đều trả tự do,riêng Phạm-quang-Đông được phòng 2 quân đội Pháp tuyển dụng,khoảng tháng 4-1954 tất cả được Chính phủ VNCH đón về nước.Cuối tháng 6-1954 Phan-quang-Đông động viên vào Khóa 5 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ-Đức.Đang trong khóa học,thì người bạn cùng trường Peleren thuở xưa là Bác sĩ Trần-kim-Tuyến hiện đang là Giám đốc Sở Nghiên Cứu Chính trị Phủ Tổng Thống đã đưa Phan-quang-Đông từ quân trường đi huấn luyện khóa tình báo ở ngoại quốc và về nước năm 1956,được đồng hóa cấp bậc Trung úy Quân lực Việt-Nam Cộng-Hòa.
Trong phong trào Phật Giáo đấu tranh miền Trung năm 1963, do Trí-Quang và một số tăng ni nằm vùng và toàn thể cán bộ CS trong chi bộ Thuận Hóa của Lê-Khắc- Quyến tích cực yểm trợ.
Ngay trong giai đoạn đầu, bọn cán bộ CS nằm vùng kể trên đã xuất hiện với lý do chính đáng là ủng hộ triệt để yêu sách của Phật Giáo, nguyện hy sinh tranh đấu cùng các tăng ni, Phật tử, rồi lại còn hô hào vận động thêm quần chúng tham gia đông đảo,cuộc đấu tranh của PG miền trung đã bị CS nằm vùng thao túng và lộng hành từ đầu đến cuối.Các sư Trí-Quang, Thiện-Minh là những người mượn danh nghĩa chùa Từ-Đàm, Diệu-Đế làm diễn trường cho cuộc đấu tranh.Bọn họ phối hợp với tên thân cận chính quyền BS Lê-khắc-Quyến,y sĩ thân tín nhất của thân mẩu Tổng thống Ngô-đình-Diệm.
Từ tháng 5 đến 11, năm 1963,tờ báo “LẬP TRƯỜNG”, với nhóm cán bộ CS nằm vùng đứng đầu là BS Lê Khắc Quyến lập lên chi bộ Thuận Hóa với sự cộng tác anh em nhà Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Lê Văn Hảo, Tôn Thất Hanh, Lê Tuyên, Thân Trọng Phước, Võ Đình Cường, cư sĩ Phật Giáo, tác gỉa cuốn “ÁNH ĐẠO VÀNG”…cùng nhập cuộc.Võ-đình-Cường hiện đang phụ trách bào "GIÁC NGỘ",ở đường Nguyễn đình-Chiểu (tên cũ Phan-đình-Phùng) là một tờ báo quốc doanh.Hơn thế nữa,họ còn lập ra một tổ chức nhân dân,danh xưng cũng nồng mùi CS "HỘI ĐỒNG NHÂN DÂN CỨU QUỐC",chính Lê-khắc-Quyên làm chủ tịch,Chúng núp dưới danh nghĩa Phật giáo đấu tranh,lợi dụng tình thế rối loạn miền Trung,ngày 21-9-1964 (chúng ta cần nhớ từ ngày 13-9-1964,Tướng Dương-văn-Đức làm đảo chánh là lúc Tướng Nguyễn-Khánh đã là Quốc Trưởng),thừa lúc Sài-Gòn có biến động lớn,chúng đã tụ tập kéo nhau đến đài phát thanh Huế,đốt phá nhiều cơ sở chính quyền ở Huế và Qui-Nhơn...Đêm ngày 23-9-1964 bè lũ HĐNDCQ lại đến đốt phá phòng thông tin Mỹ ném đá và đốt cháy thư viện Mỹ,gây thiệt hại trên 5.000 quyễn sách,thời đó Miến Trung tưởng chừng như là một nơi "VÔ CHÍNH PHỦ".Nếu để ý trong giai đoạn này chúng ta sẽ thấy:Trong ngày 8-9-1964,Lê-khắc-Quyên và Tôn-thất Hạnh đã nằm sẳn tại Sài-Gòn,vì đã được bọn độc tài quân phiệt Dương-văn-Minh,Nguyễn-Khánh và Nguyễn-văn-Thiệu bổ nhiệm vào "THƯỢNG HỘI ĐỒNG QUỐC GIA".Mặc dầu Lê-khắc-Quyên và đồng bọn đã lộng hành như thế,nhưng hắn vẩn không bị điều tra và chẳng gặp chút khó khăn nào trước chánh quyền và pháp luật.Đây là kế hoạch kế thiếp của bọn nằm vùng sau khi giết Ngô-đình-Diệm để Bs Lê-khắc-Quyên có thể được Hội Đồng Cách Mạng Quân Đội đề cử lên làm Quốc Trưởng điều động chính trường Miền Nam,nếu cuộc đảo chánh của Tướng Dương-văn-Đức trong ngày 13-9-1964 thành công.
Sau đó Lê-khắc-Quyên lại còn được làm Giám đốc Bệnh viện Sùng-Chính Chợ-Lớn.Đối với nhân dân cố đô không ai lạ gì Lê-khắc-Quyên là ngưới chịu nhiều ơn mưa móc của gia đình nhà họ Ngô trong suốt 9 năm ròng,và Lê-khắc-Quyên cũng là người rất "Thân với Bên-Kia".Thế mà Minh-Khánh-Thiệu không hề hay biết,hoặc Họ là những người cùng bọn không chừng.Ngày 13-9-1964 Tướng Dương-văn-Đức mưu toan đảo chánh.Ngày 14-9-1964 HĐNDCQ xuống đường "Đã đảo Nguyễn-Khánh vì "Hiến chương Vũng-Tàu",Nguyễn-Khánh (Chủ tịch Hội Đồng Quân Đội Cách Mạng kiêm Thủ tướng) ký nhượng cho Mỹ thuê Vũng-Tàu 99 năm.Năm 1965 Tướng Miền Nam tăng lên rất nhiều do Tướng Nguyễn-Khánh phong,và cùng năm Ông được rời khỏi Việt-Nam,cuối cũng chỉ còn Trung tướng Nguyễn-văn-Thiệu.Đến năm 1967 Nguyễn-văn-Thiệu được bầu làm Tổng thống Đệ II Việt-Nam Cộng-Hòa,Phó Tổng thống là Tướng Nguyễn-cao-Kỳ,Cố vấn Chính trị là Huỳnh-văn-Trọng,tên cộng sản nằm vùng bị bại lộ từ nhiệm kỳ đầu của Thổng thống Thiệu,Thủ tướng Trần-thiện-Khiêm,Người lập Nội Cát Chính phủ Đệ II VNCH,Bộ trưởng Quốc phòng Tướng Nguyễn-văn-Vỹ,Tổng tham mưu trưởng Quân lực VNCH,Tướng Cao-văn-Viên.Nhiệm kỳ II,Tổng thống vẩn là Nguyễn-văn-Thiệu,Phó tổng thống Trần-văn-Hương,Thủ tướng T-t-Khiêm kiêm Bộ trưởng Quốc phòng,TTMT/QLVNCH vẩn là tướng Cao-v-Viên,Tướng N-v-Vỹ Giám đốc về QTKQĐ cùng với Tướng Đặng-văn-Quang là phụ tá.Nền Đệ II VNCH được điều hành bởi các vị Tướng vừa kể trên và tên Trung tá Nguyễn-văn-Tá phụ trách an ninh truyền tin quân đội.


Năm 2004 báo Thanh niên đã đăng phóng sự dài kỳ mang tên "Ông tướng tình báo bí ẩn và những điệp vụ siêu hạng". Đặng Trần Đức,thiếu tướng quân báo cộng sản,trước năm 1975 là “Trung tá Nguyễn Văn Tá”, làm việc trong Phủ đặc ủy tình báo VNCH.Ai là người bổ nhiệm Nguyễn-văn-Tá trong chức vụ này.Chính bởi Nguyễn-văn-Tá trong ngành truyền tin và quân báo này,đã làm tiết lộ nhiều tin mật trong quân đội cho VC
Nói rằng Nguyễn-văn-Thiệu là kẻ nằm vùng,chắc có nhiều người phản đối,nhưng xét về lý từ những bài viết của Nguyẽn-văn-Tín,Vương-hồng-Anh và Phan-nhật-Nam thì chúng ta sẽ thấy:"Nguyễn-văn-Thiệu lộng hành điều động thẳng đến cuộc chiến,đây không phải là trách nhiệm của một Tổng thống,tuy rằng tổng thống là Tổng tư lệnh tối cao của Quân đội.Ngày 24-3-1975 mất Huế,ngày 30-3-1975 mất Đà-Nẳng,ngày 31-3-1975 mất Nha-Trang,chúng ta thấy theo thứ tự từ ngày 22-3-1975 khi Tướng Ngô-quang-Trưởng được đưa lên tàu HQ404 là một mưu đồ có trước từ lâu của Nguyễn-văn-Thiệu.
Tổng thống Thiệu đã tự động bay ra Phan-Thiết ngày 2-4-1975 tiếp nhận quân binh từ 2 Quân Khu I và II về mà không có lời bàn giao cho Tướng Phú,nói lên N-v-Thiệu tự động bãi miễn quyền chỉ huy của Tướng Phạm-văn-Phú,cũng như Thiệu đã tước quyền Tư lệnh Quân đoàn I của Tướng Ngô-quang-Trưởng bằng cách đưa Tướng Trưởng lên tàu HQ404 với một lữ đoàn Thủy quân lục,và ngày 29-3-1975 HQ404 đã cập bến Cam-Ranh,Thiệu lại ra lệnh tái chiếm Đà-Nẳng,trong 1 ngày sao tàu HQ404 về kịp Đà-Nẳng,đây là kế hoạch trì hoản của Thiệu,vì đã biết rõ Việt cộng sẽ chiếm Đà-Nẳng trong ngày 30-3-1975,Thiệu đưa ra lệnh chỉ nhầm muốn giết Tướng Ngô-quang-Trưởng mà thôi,vả lại HQ404 không phải là tàu đổ bộ,chúng ta thấy rõ Thiệu đã nhúng tay vào lãnh vực chuyên nghiệp của Quân đội và điều động không hợp lý.Nhìn lại sau ngày 2-4-1975,khi Thiệu nắm toàn quyền đoàn quân từ QĐ/I và QĐ/II về,Nguyễn-văn-Thiệu bãi nhiệm Tư lệnh Tiền Phương QĐIII của Tướng Nguễn-văn-Hiếu cho Trung Tướng Nguyễn Vĩnh Nghi, viên tư lệnh Quân Ðoàn IV vừa bị mất chức bởi tội tham nhũng mấy tháng trước.Năm 1973 Tướng Nguyễn-văn-Hiếu được trở lại QuânĐoàn III do lời đề nghị của Trung tướng Phạm-quốc-Thuần với chức vụ Quân Đoàn phó QĐ III mãi đến ngày 8-4-1975 qua 3 thời Tư lệnh quân đoàn:"Trung tướng Phạm-quốc-Thuần,Trung tướng Dư-quốc-Đống và Thiếu tướng Nguyễn-văn-Toàn nguyên là Tư lệnh Quân đoàn II trước thời Tướng Phạm-văn-Phú,cho nên chúng ta thấy rõ ngày 8-4-1975 là ngày hoàn tất kế hoạch "Đảo chánh" QĐ III của Thiệu,trong buổi sáng ngày này,Thiệu đã thay Tướng Tường Tư lệnh SĐ23/BB vừa mới về từ QĐ II,do sự bàn giao bởi Tướng Phú cho Thiệu trong ngày 2-4-1975 tại Phan-Thiết,và Tướng Hiếu bị giết vào lúc khoảng 6 giờ chiều ngày 8-4-1975,cái ngày cả QĐ III có lệnh cấm trại 100/100,khoảng 5 giờ 30 chiều Tướng Toàn(Tư lệnh QĐ III,cũng đã từng là Tư lệnh QĐ II,trước thời Tướng Phú) cùng tài xế lái xe rời bộ chỉ huy Quân-Đoàn đến tòa Hành chánh tỉnh Biên-Hòa,chừng 10-15 phút sau nghe tin Tướng Hiếu chết.Ai đã chủ mưu giết Tướng Nguyễn-văn-Hiếu ?.
Năm 1974 Nguyễn-văn-Tá bị bại lộ nên bỏ trốn ra mật khu, để vợ con lại Sài- Gòn,bà vợ Ngô Thị Xuân cho biết bà bị bắt và bị tra tấn “mặt mũi sưng vù” và đó là chuyện chúng ta hiểu được,cũng như chúng ta đã thấy rõ ràng :"Sau ngày 14-3-1975 Tổng thống Thiệu ra lệnh rút quân bỏ Ban-mê-Thuột,một thượng sĩ phát biểu cảm tưởng-"Tôi bất tín nhiệm Tổng thống Nguyễn-văn-Thiệu",thì ngày hôm sau hình ảnh anh Thượng sĩ đó trên báo Chính-Luận "Mặt mũi sưng vù".Đó là Chế độ Đệ II VNCH do Nguyễn-văn-Thiệu lãnh đạo.Nhưng trong trường hợp Nguyễn-văn-Tá thì có phần khác biệt,chỉ riêng vợ ông ta bị đánh đập lúc ban đầu,nhưng người con có liên quan trong sự việc điệp báo vẩn bị cầm tù và được trợ giúp sách vở bài học đầy đủ để được tiếp tục dự thi tú tài 2 năm đó,người con trai cả đương học tại Trung tâm Kỷ thuật Phú-Thọ,thì được Tướng Ngô-Dzu (đã từng là Tư lệnh QK II) giúp đở một chổ dạy kèm trong nhà của Ông,nên cuộc sống của người con cả và đứa em gái cũng đở phần vất vã mà tạm sống qua ngày cho đến ngày CS thống nhất VN.
Việc Hà-đình -Nguyên,lãnh tụ sinh viên sau thời Huỳnh-tấn-Mẫm,phiên tòa xử 42 can phạm,TT Nguyễn-văn-Thiệu ra tòa quyết chắc 21 người là CS cần theo luật kết tội,trong khi đó Thẩm phán Nguyễn-minh-Tiết phản đối vì có nhiều người bị hành ung ép cung (đây nói lên công an VNCH vẩn chưa công minh,tổng thống hành xử không hợp pháp,mặc dù Thiệu có cái bằng tiến sĩ danh dự của trường luật Nam Hàn).Nên Thẩm phán Nguyễn-minh-Tiết phán quyết 42 nghi can đều vô tội.
Một phiên tòa xẩy ra tương tự sau ngày 30-4-1975,chính thủ tướng nước CHXHCNVN Phạm-văn-Đồng phán quyết tội tử hình cho Đại tá CA/VC Nguyễn-hữu-Giộc qua lá đơn gởi về tố cáo "ân nhân" đã từng cứu bà Kim-Anh Cyrnos (người tình Nguyễn-văn-Thiệu,đã có với Ông 1 đứa con) ra khỏi trại giam Tam-Hiệp rồi tạo dựng cho bà ta một sự nghiệp để bà ta vượt biên ra nước ngoài,với hứa hẹn cùng hưởng vinh hoa phú qúi,hạnh phúc suốt đời . Sau khi qua Mỹ, Kim Anh Cyrnos đã tìm cách liên lạc với Nguyễn-văn-Thiệu và hai người đã “tái hợp” nơi đất khách sau khoảng thời gian dài cách biệt.
Sự việc được nghi vấn:không biết có phải bà Kim Anh Cyrnos đã bàn mưu, tính kế với Thiệu để “triệt hạ” Nguyễn Hữu Giộc hay không ? Điều này thì rõ ràng.Nghi vấn Kim Anh Cyrnos là CIA của Mỹ gài đặt vào thì không đủ sức để PV-Đồng giết NH-Giộc (không lẻ PVĐ cũng là CIA),điều rõ ràng nhất là NV-Thiệu với Phạm-văn-Đồng có sữ tương quan mật thiết (tình thầy trò,cũng như vụ án Hà-đình-Nguyên,NV-Thiệu qủa quyết 21 người không phải là CS ?).Như chúng ta đã từng biết qua báo Chính-Luận trước thời 1975 về vụ "Thái-khắc-Chiên vào Mật khu Lê-hồng-Phong ở Phan-Rang được trực thăng đưa về và bị chết ở ngoài khơi,nghi vấn tờ báo viết,có thể Thái-khắc-Chiên bị giết sau khi hoàn tất nhiệm vụ".Phan-Rang là nơi sinh trưởng của Nguyễn-văn-Thiệu trong thời thanh thiếu niên.
Vì ở thời ly loạn,chiến tranh không thể tách rời trong cuộc sống đối với chiến sĩ,quân nhân tin tưởng ở cấp lãnh đạo và chỉ huy,nhưng trong chiến thuật rút lui "Bào toàn lực lượng" của Thiệu có vấn đề,rất ít người để ý đến mà cứ tưởng Nguyễn-văn-Thiệu thật sự muốn "Bảo toàn lực lượng".Nếu chúng ta nhìn thẳng đến lời tường trình của Tướng Phạm-văn-Phú trong ngày 14-3-1975 tại Cam-Ranh chúng ta sẽ nhận ra được:"Nguyễn-văn-Thiệu cố ý muốn tiêu diệt SĐ22/BB và SSĐ23/BB mà trong khi đó Tướng Khiêm,Tướng Quang và Tướng Viên cùng im lặng không lên tiếng,đây là lối trấn áp chỉ uy nhầm vào Tướng Phú,Tướng Phú cũng không thực tình trình bày sự thật tình hình trong Vùng II Chiến thuật,Tướng Phú nói:"Nếu ta chuyển quân theo QL14,địch sẽ biết ta có binh đến tiếp viện Ban-mê-Thuột,và nếu chúng ta rút quân theo lối QL7 về Tuy-Hòa thì con đường này đã bỏ từ lâu (có nghĩa là QL7 không an toàn,nhưng Tướng Phú không nói rõ ra lời),Nguyễn-văn-Thiệu lợi dụng chổ hở này của Tướng Phú rồi quyết lệnh đưa SĐ22/BB tiến quân giải vây Ban-mê-Thuột,đồng thời triệt thoái hoàn toàn quân binh ở Pleiku và Komtum,còn dân quân ở Ban-mê-Thuộc thì rút theo ngã QL7 về Tuy-Hòa làm mồi cho pháo binh Cộng sản bắn giết,nếu các bạn đọc qua "Thư hùng trong con người huyền thoại",các bạn sẽ thấu hiểu hơn con người Nguyễn-văn-Thiệu,một hung thần đã giết hại trên cả triệu người dân Miền Nam Việt-Nam và trên hằng trăm ngàn người lính VNCH.Nguyễn-văn-Thiệu đã trực tiếp nhúng tay điều động quân đội,đã tự động bãi nhiệm chức vụ Tư lệnh Quân Đoàn I của Tướng Ngô-quang-Trưởng và Quân Đoàn II của Tướng Phạm-văn-Phú,N-V-Thiệu đã tự động thay đổi nhân lực trong Quân Đoàn III thay thế nhân lực vừa từ Quân Đoàn II về trong khỏang thời gian từ ngày 2-4-1975 đến ngày 8-4-1975 .Tại sao các sĩ quan quân lực VNCH không nhận ra điều này mà cứ mãi gởi đi những you-tube để biện bạch việc làm của Thiệu-Khiêm,mà vẩn không nhận được chính Thiệu-Khiêm là người đã làm sụp đổ chế độ Việt-Nam Cộng-Hòa,không những chỉ 2 người mà còn nhiều tướng trong Đệ II VNCH như đã trình bày ở trên.

Bác sĩ Lê-khắc-Quyến,tên cộng sản nằm vùng.
Ngay từ khi ông Diệm chưa về nước chấp chánh, năm 1952, BS Lê Khắc Quyến đã được gia đình nhà họ Ngô mời làm y sĩ riêng cho thân mẫu của ông Diệm. Đến khi ông Diệm về nước, làm thủ tướng, rồi làm tổng thống, quyền uy lừng lẫy một thời, ở ngoài Trung, ông LK Quyến ra vào dinh Phủ Cam hàng ngày như ra vào nhà của ông. Ngoài những ưu đãi về vật chất và thế lực chánh trị, LK Quyến còn được ông Diệm tặng riêng cho một chiếc xe du lịch hiệu Mercedes, trị gía khoảng 200.000 đồng,thời 1955-56. Lúc ấy, người công chức chỉ được lãnh mỗi tháng khoảng 1.800 đồng,quân nhân chỉ dưới 900 đồng tháng.
Thành phần cán bộ đảng viên của nhóm Lê-Khắc-Quyến gồm những người sau đây: Tướng Lê-Văn-Nghiêm,( trước năm 1954 là Trung tá Nghiêm),Tư lệnh QĐ I trong thời VNCH,(tôi không gọi đệ I VNCH là vì cái tên này do bọn Tướng làm loạn đặt ra,tôi tin rằng sau này trong lịch sử Việt-Nam sẽ ghi VNCH và Đệ II VNCH,chứ không có đệ I VNCH.) Khi quân Pháp vừa thất trận Điện Biên Phủ, đồng thời cũng là lúc mặt trận chánh trị Quốc-Cộng ở Việt-N am đang sôi động nhất, Lê-văn-Nghiêm đã vội vã đem dâng toàn bộ bản đồ hành quân, có chấm tọa độ sẵn, trao cho người thân tín đem ra mật khu cho CS. Người đó là thầu khoán Nguyễn Ngọc Bang, một đồng chí của Lê Khắc Quyến và Lê Văn Nghiêm.
Cuối năm 1962,một công văn "Mật" của công an trình lên tòa hành chánh tỉnh Thừa-Thiên:"Một xe chở đầy thuốc tây bị lật trên lộ trình Cầu Hai đến Lăng Cô,Quốc lộ 1,thuộc địa phận quận Phú-Lộc.Người phụ trách chuyến xe chở thuốc là Phạm-văn-Nhân,nhân viên tùng sự tại bệnh viện Huế.Phạm-văn-Nhân khai là chở thuốc tây cung cấp cho chi y tế quận Phú-Lộc,theo lệnh của BS Lê-khắc-Quyến,giám đốc bệnh viện.Theo tường trình công an tỉnh.lời khai của P-v-Nhân hoàn toàn sai sự thật,vì 2 lý do:Vấn đề giao thuốc tây cho Chi y tế thuộc về trách nhiệm của Ty y tế tỉnh,không thuộc về bịnh viện Huế,dưới quyền điều khiển của BS Quyến.Thứ nữa Phạm-văn-Nhân chính là cháu ruột của Phạm-văn-Đồng,đương kim Thủ tướng Chánh phủ CSBV,anh em với giáo sư Việt văn Phạm-văn-Diêu,trách nhiệm dịch vụ tiếp tế thuốc tây cho CS/MNVN trong suốt thời kỳ chiến tranh.Cũng như trong thời Đệ II VNCH nhiên liệu xăng dầu đều do bởi các Tướng có liên hệ đến Qũy Tiết Kiệm Quân Đội,Giám đốc là Nguyễn-văn-VỹĐặng-văn-Quang phụ đạo,trong cái chính quyền lũng đoạn bởi những tên tướng tham nhũng,như chuyện "Còi hụ Long-An" đem súng đạn viện trợ Mỹ bán lại cho VC,đều trở thành gần như là "Công khai phổ biến" trong thời Tổng Thống Nguyễn-văn-Thiệu.
Để có một cái nhìn chính xác về biến động miền Trung 1963,chúng ta nhận thấy cá nhân ông Diệm là người có tư cách đạo đức hơn hẳn nhiều người khác. Ông Ngô Đình Nhu xứng đáng là người trí thức, có mưu lược, tư tưởng phóng khoáng, quan niệm về chính trị bao dung rất dứt khoát. Hai ông ấy không cuồng tín và chủ trương kỳ thị tôn giáo như ông Ngô Đình Thục,bởi NĐ-Thục nên vấn đề tôn giáo sinh ra nhiều chuyện rắc rối sau này.
Nên nhớ là vào khoảng năm 1956-57, tổng thống Ngô Đình Diệm đã duyệt y việc thành lập Phật giáo thống nhất, cho phép các khuôn hội, Niệm Phật Đường mở cửa tự do, và các Phật tử trên toàn quốc được tự do đi lại hành lễ, không có ai cản trở hay làm khó dễ điều gì.
Điều này cũng để nhắc đến cho Ông Ngô-đình-Thục biết đây là luật,nhưng Ông Thục muốn phục vụ đắc lực "Nước Chúa",mà không ngờ lại di hại đến các em trong gia đình Ông.
Nguyên do cũng bởi cái đạo đức bất minh của người xưa để lại:"Lãnh đạo không phân minh xét xử trong gia đình là cái hại cho cả nước và chính cả bản thân mình",có lẽ vì chính Ngô-đình-Thục và Đảng Cần Lao lộng quyền cấm treo cờ Phật giáo trong dịp lễ Phật Đản năm Qúi Mão 1963.(Một bài học cho chúng ta "Quốc gia bị loạn là vì dung túng gia đình.Muốn quốc được yên,thì cần nghiêm trị gia đình trước,như thế,xã hội mới được ổn định,quốc gia mới vững mạnh").
Chúng ta nhìn lại trong thời Tổng tồng Ngô-đình-Diệm : Xã hội rất ổn định,an cư lạc nghiệp cho hơn cả triệu dân từ Bắc di cư vào Nam,dẹp yên loạn Bình-Xuyên,bình định ôn hòa Cao-Đài,Hòa-Hảo,giải quyết ổn thỏa vụ người Hoa sống trên đất Việt,không kỳ thị,không phân biệt tôn giáo và chủng tộc,một nền giáo dục miễn phí hầu hết trong ngành đại học.Chuyên nghiệp đào tạo nhân tài trong các Trường Kỹ thuật,Y khoa phát triển mạnh,nếu ai được trúng tuyển qua kỳ thi tuyển chọn hằng năm cũng đều vào học miễn phí.Đây là "Quốc gia hoàn chỉnh" trên nguyên tắc,đúng là quốc gia tiên tiến trong vùng Đông-Nam-Á thời bấy giờ.Bởi Tổng thống Ngô-đình-Diệm thấm nhuần đạo Nho từ ngàn năm xưa để lại nên vấp phải những khuyết điểm ở chổ:
a.-Không nghiêm khắc với Đảng Cần-Lao,bồi dưỡng qúa đáng đến mức Đảng qúa lộng hành (không nghiêm với bào huynh Ngô-đình-Thục).
b.-Bồi đưỡng qúa đáng bên công giáo do bởi nhóm Cần Lao chủ động (Ai theo Công giáo thì được ưu đãi trong chính quyền).
c.-Bà Nhu muốn chiếm độc quyền kinh tế trong lãnh vực giao thông,đường bộ,đường sắt,hàng hải tàu thủy sông ngoài,luôn cả vùng nuôi tôm trong sông rạch trên các con kinh đào thủy lợi.Chính vì thế đưa đến tình trạng bị gắn với cái danh "Gia đình trị" rồi hại đến cả gia đình họ Ngô.Từ những khuyết điểm vừa kể trên,cho chúng ta thấy:"Trị nước cần phải phân minh,không thiên vị đảng phái,thân thuộc,không lợi dụng nguồn lợi công để bồi đắp tư lợi riêng,đều là hành vi dễ gây bất mãn cho quần chúng".
Chính vì khuyết điểm này cộng thêm tin tức của Mỹ nhận được chỉ từ Phạm-xuân-Ẩn (nằm vùng CS từ năm 1952),người Mỹ lợi dụng tình hình gây ra cuộc đảo chánh ngày 1-11-1963,chẳng may cho nước Mỹ,tránh vỏ dừa lại gặp vỏ dưa mà phải hy sinh gần 58 ngàn quân Mỹ,bởi bọn nằm vùng Việt cộng trong Chính-quyền Đệ II VNCH,cũng như gây bao tang thương cho QĐVNCH với trận chiến "Diệt lùng" trong cuộc hành quân 719 tại Hạ-Lào và hành quân sang Campuchia diệt Cục R của Việt cộng tại vùng thị trấn Snoul.
Từ năm 1957, Trung Úy Phan Quang Đông được Bác Sĩ Trần-Kim-Tuyến, Giám Đốc Sở Nghiên Cứu Chính Trị Phủ Tổng Thống bổ nhiệm làm Giám Đốc một cơ quan tình báo “Tối Mật” tại Huế với tên danh xưng là: Giám Đốc Sở Nghiên Cứu Địa Lý.Có nhiệm vụ thiết lập một đài kiểm thính,nhầm kiểm soát mọi điện đàm và công điện tối mật của Chính phủ Bắc Việt chuyển về Miền-Nam Việt-Nam # Đưa người ra miền Bắc,nhầm thu lượm tin tức tình báo chiến lược,đồng thời báo cáo mọi điều động,di chuyển nhân lực từ Bắc vào Nam # Tổ chức các phong trào quần chúng,như kiểu xã hội dân sự ngày nay,đấu tranh với chính quyền,cũng như ngăn chận và vô hiệu hóa hoạt động các điệp viên từ Bắc vào Nam từ ngã Trường-Sơn hay vùng biển từ các tỉnh Thanh-Hóa,Nghệ-An,Hà-Tỉnh.Mọi công tác của Cơ quan Nghiên Cứu Địa Lý của Phan-quang-Đông đều phúc trình về sở Nghiên Cứu Chính Trị Phủ Tổng Thống đề trình lên Tổng thống Diệm và ông Cố vấn Ngô-đình-Nhu.(Thật ra công tác tình báo này thuộc Bộ Nội-Vụ,thuộc Phó tổng thống quan lý,cho nên đưa người ra Bắc Phó tổng thống phải biết phần nào,trong thời VNCH chúng ta có 3 Phó tổng thống:Nguyễn-ngọc-Thơ,Nguyễn-cao-Kỳ và Trần-văn-Hương,chúnh ta thấy ai rành về nghiệp vụ tình báo hơn ?)
Tóm lại sở Nghiên Cứu Địa Lý tại Huế do Ông Phan Quang Đông chỉ huy là một cơ quan Tình Báo Chiến Lược của Việt Nam Cộng Hòa đối đầu với cơ quan Tình Báo Chiến Lược của cộng sản miền Bắc. Ông Phan Quang Đông và cơ quan tình báo của ông không hề và cũng chẳng có trách nhiệm gì với phong trào tranh đấu Phật Giáo tại Huế, cũng như biến cố tai nạn tại đài phát thanh Huế vào đêm 8 tháng 5 năm 1963 (Lễ Phật Đản 1963).(theo bài viết Liên-Thành).
Thế mà sau cuộc đảo chánh ngày 1-11-1963,Trung úy Phan-quang-Đông bị bắt trong ngày 3-11-1963 dưới sự chứng kiến của Tư lệnh Quân Đoàn I ,Tướng Đổ-cao-Trí (Trong ngày 8-5-1963,ngày Phật-Đản,Tướng Lê-văn-Nghiêm vẩn còn là Tư lệnh QĐ I ,Tướng Nghiêm đã ra lệnh cho Đặng-Sĩ dùng lựu đạn cay giải tán biểu tình,trong lúc hổn loạn thì có tiếng nổ chết người).Phan-quang-Đông bàng giao các tài liệu mật cho Tướng Trí và cho biết Ông đã thông báo cho các điệp báo viên giải tán và tháo lui về hướng Lao để trở về Miền Nam,và Ông khẩn xin Tướng Trí giúp đở họ,vì những điệp báo này chỉ riêng Bộ nội-Vụ và Phó tổng thống mới nhận biết được họ,Tướng Trí không làm tròn nhiệm vụ có lý do riêng của Ông,vì trong tình thế hổn loạn của năm 1964 không ai có thể đứng ra bênh vực cho Phạm-văn-Đông cả,khi nhóm Tướng Khánh,Thiệu,Kỳ trong vòng điều khiển của Mỹ.Hội đồng Cách Mạng trong năm 1964 đã quyết định án tử hình cho Ngô-đình-Cẩn,Phan-văn-Đông và Đặng-Sĩ,nhưng sau Đặng-Sĩ được giảm án và bị tù tại Đảo Phú-Quốc,rồi năm sau Đặng-Sĩ được tự do,cùng năm đó Tạ-Vinh (thương buôn Chợ-Lớn) bị án tử hình vì tội đầu cơ tích trử gạo.Chúng ta thấy chỉ 1 năm hơn.Hội đồng Cách Mạng đã xử tử 5 người kể luôn Tổng Thống Ngô-đình-Diệm và Cố vấn tổng thống Ngô-Đình-Nhu bị bắn bởi tên thiếu ta Nhung.Rõ thực là một tập đoàn quân phiệt đương nắm chính quyền Miền Nam Việt-Nam với cái tên mỹ miều là Đệ II Việt-Nam Cộng-Hòa,trong khi đó Việt-Nam Cộng-Hòa với 9 năm lãnh đạo dưới Tổng Thống Ngô-đình-Diệm không người nào bị án tử hình ngoại trừ Tướng Ba Cụt Lê-quang-Vinh.
Tướng Ba Cụt Lê Quang Vinh do Toà Đại Hình Cần Thơ tuyên án tử hình, và bị hành quyết ngày 13-07-1956 (Trong ngày này Quốc hội lập hiến VNCH dã được bầu chọn,theo sử gia Cao Thế Dung đã viết trong cuốn VN 30 Năm Máu Lửa: Đấy là chủ trương của Nguyễn Ngọc Thơ và Dương Văn Minh, hai người vốn không ưa Ba Cụt và Hòa Hảo. Ông Nhị Lang, một chiến hữu sát cánh tướng Ba Cụt ở chiến khu Núi Bà cũng nói: TT Diệm không có ý định sát hại tướng Ba Cụt mà chỉ có ý định thương lượng đón ông Vinh về như trường hợp ông Trịnh Minh Thế).
Trịnh-minh-Thế bị ám sát ngày 3-5-1955,cũng trong đầu tháng này loạn Bảy-Viển Bình-Xuyên (Giám đốc sở công an Nam Phần) ở Sài-Gòn cũng được dẹp yên,sự tình trước mắt ai cũng thấy rõ:"Thủ tướng Ngô-đình-Diệm đã bình định 3 thế lực lớn Bình-Xuyên,Cao-Đài và Hòa-Hảo",bởi thế có nhiều thành phần trong nhóm này vẩn tưởng Ông Ngô-đình-Diệm như một "ngụy quân tử" bên ngoài,nhưng tôi nghỉ:"Đối với Pháp,ở bên trong có khúc mắt,vì Pháp nghĩ Mỹ đã muốn chiếm uy thế ở Đông-Dương,nên sở Tình báo Pháp cố nhẹm vụ ám sát Tướng Trịnh-minh-Thế,nhầm để lũng đọan Chính phủ VNCH,vì Ông Diệm được người Mỹ đưa về,vã lại sau khi dẹp yên Bình-Xuyên,trong cùng năm ngày 23-10-1955 phổ thông đầu phiếu trưng cầu dân ý:chọn Quốc Trưởng Bảo-Đại hay Thủ Tướng Ngô-đình-Diệm,Ngày 26-10-1955 Ngô-đình-Diệm lên làm Tổng Thống VNCH,một sự kiện nói lên "Pháp hết quyền năng thống trị nước Việt-Nam".
Mãi đến năm 1994 sự việc được tiết lộ bởi Đại tá Antoine Savani.Trong năm 1951,Thiếu tá Antoine Savani gần như nồi điên vì cuộc ám sát Thủ-hiến Nam-Việt Ông Thái-lập-Thành (1896-1951) cùng với Thiếu tướng Charles Chanson (1902-1951) trong ngày 13-7-1951.Qua điều tra đuược biết,kẻ ám sát là Phạm-văn-Út (1925-1951),con nuôi Đại tá Văn-thành-Cao,Tư lệnh Quân đội Cao-Đài vùng Đồng-Tháp-Mười.Ngoài ra còn có tin báo cáo Phòng nhì Pháp biết: Đại tá Trịnh-minh-Thế ở chiến khu Lò-Gò (dưới chân núi Bà-Đen Tây-Ninh) có tổ chức trọng thể lễ truy điệu tôn vinh Phạm-văn-Út là "Anh hùng kháng chiến quân Cao-Đài",bởi thế Antoine Savani cho rằng thủ phạm là Ông Trịnh-minh-Thế và thề giết Ông bằng mọi gía.Tướng Trịnh-minh-Thế bị ám sát vào đầu tháng 5-1955 (bởi 1 trung úy mà Antoine Savani vẩn không cho biết tên,người Pháp hay người Việt ?)cùng lúc loạn Bảy-Viển Bình-Xuyên ở Sài-Gòn cũng được bình định bởi Thiếu tá Đổ-cao-Trí,trong cuối tháng 5-1955 Đổ-cao-Trí được thăng Trung tá và cuối năm 1955 được thăng Đại tá.Riêng Tướng Ba Cụt Lê-quan-Vinh mãi đến năm sau ngày 13-7-1956 mới bị hành quyết.Sự việc rõ ràng để chúng ta thấy:Trong chế độ Việt-Nam Cộng-Hòa,Tổng Thống Ngô-đình-Diệm không hành quyết bất cứ người nào.(viết bởi Liên-Nguyễn)
Để chứng minh về chế độ này,chúng ta cần nhìn lại những lời nhận xét của Tổng Thống Johnson như sau :
1.- "Tổng Thống Ngô Đình Diệm là Winston Churchill của Đông Nam Á” (05/1961).

2.- Tôi đã bảo đừng đảo chánh.
3.- Chúng ta giết Tổng Thống Diệm tạo thêm bất ổn chính trị.
4.- Dành cho tướng quân phiệt tay sai: " A Goddamn Bunch Of Thugs".
Chính sự thổ lộ này cho chúng ta thấy:"Vấn đề Chính phủ Ngô-đình-Diêm,Hành pháp Mỹ đã bắt đầu từ tháng 5-1961 cùng năm với sự cố liên quan đến việc Liên Bang Xô-Viết đặt dàng hỏa tiển trên đất Cu-Ba",một sự ám ảnh cho Tổng Thồng Kennedy:"Ngô-đình-Diệm là chính khách tài ba ĐNA (sau vụ đảo chánh 11-11-1960 do Phạm-phú-Quốc và Nguyễn-chánh-Thi),và VNCH khước từ Hoa-kỳ đưa quân sang Việt-Nam,thêm vào phúc trình của Đại sứ Mỹ Cabot Lodge tạo thêm bất ổn tinh thần cho TT Kennedy",làm Hành Pháp Mỹ liên tưởng đến vụ Triều-Tiên (1950-1953),khiến Mỹ có kế hoạch triệt hạ Chính phủ Ngô-đình-Diệm,vì nghi ngờ Ông Diệm là cộng sản (tin từ Phạm-xuân-Ẩn).Kế hoạch giết Tổng thống Diệm đã tạo bất ổn chính trị cho cả đôi bên Hoa-Kỳ lẩn Việt-Nam Cộng-Hòa,cách giết anh em Diệm-Nhu cho Hành pháp Mỹ nhận thấy tính cách độc tài của nhóm tướng lãnh làm đảo chánh.Để rồi từ đó sinh ra các "Tướng Quân Phiệt" tay sai qua lời nói do chính Tổng thống Johnson (Tổng thống Mỹ sau khi Tổng thống Kennedy bị ám sát ngày 22-11-1963),sau đó Ông bắt đầu thanh trừng những tay chủ trương "Đảo Chánh".
1.- "Sau khi kế vị Kennedy, vì giận những người đã tích cực thúc đẩy đảo chánh, Hilsman là người đầu tiên bị ông Johnson loại bỏ, nhưng nhờ biết trước, đã xin nghỉ chỉ vài giờ trước khi chính thức bị sa thải"
2.- "Còn Harriman vì không từ chức, đã bị Johnson coi thường,và giáng chức ông cho đi Phi châu, trước khi trở lại địa vị làm cảnh là “đại sứ lưu động”.
Sau cái chết của anh em Tổng thống Ngô-đình-Diêm,Tổng thống Kennedy bàng hoàng lưu lại những lời thảo luận nội bộ của Ông theo:"Bản ký tự từ một cuộn băng giải mật vào năm 1998 được thu tiếng tại Bạch-Ốc vào ngày Thứ hai 04-11-1963,và hiện được lưu giữ tại Thư Viện Tổng Thống Kennedy ở Boston cho biết như sau : Tổng thống John F Kennedy đã nhận mình là "chính phạm" và khai rõ những ai là "tòng phạm" (theo Đinh-từ-Thức,DCV online).Qua "lời tự khai" được thu băng chỉ kéo dài 5 phút,kể cả 2 phút nói chuyện với con",lời được ghi như sau:
1.- "Cuộc đảo chánh đã xẩy ra tại Sài Gòn vào cuối tuần.Đó là kết qủa cuộc thảo luận trong ba tháng về trước (9.36 pm,thứ bảy ngày 24-8-1963), một cuộc thảo luận đã gây chia rẽ trong chính quyền Mỹ".
2.- "Tôi cảm thấy chúng ta phải gánh vác trách nhiệm vì nó đã khởi sự bằng điện văn (mang số 243 được gởi vào cuối tháng 8 đó là thông điệp từ Bộ Ngoại Giao Mỹ ở Washington cho Đại sứ Lodge ở Sài-Gòn ,chúng ta gợi ý cuộc đảo chánh".
3.-"Theo nhận định của tôi,điện văn đó đã được thảo qúa tệ,đáng lẻ nó không bao giờ được gởi đi vào một ngày thứ bảy,Đáng lẽ tôi không nên chấp thuận nó mà không qua một cuộc thảo luận bàn tròn với McNamara và Taylor để nghe họ trình bày quan điểm của họ.
4.-"Tôi đã bị sốc về cái chết của Diệm và Nhu.Ông là người có cá tính ngoại hạng,dù trong khi Ông có gặp khó khăn trong những tháng vừa rồi cùng những khỏang mười năm qua,Ông vẩn giữ vững nước Ông đã duy trì được nền độc lập dưới những nghịch cảnh rất khó khăn".
5.-"Cách mà Ông đã bị giết thật là khủng khiếp.Liệu các tướng (đảo chánh) có thể đoàn kết để cùng xây dựng một chính quyền ổn định hay công luận Sài-Gòn sẽ bắt đầu chỉ trích chính quyền mới này trở nên độc đoán và phi dân chủ trong tương lai không xa".
6.-Tổng thống Kennedy nêu rõ (theo tác gỉa Đinh-từ-Thức):
*Phe chống đảo chánh gồm:"Tướng Maxwell Taylor,Bộ trưởng Tư Pháp Robert Kennedy,Bộ trưởng Quốc Phòng Robert McNamara,Tổng Giám độc CIA John McCone".
*Phe ủng hộ đảo chánh:"Bộ Ngoại giao,dần đầu bởi Averell Hariman,George Ball,Michael Forestal,Roger Hilsman".
Với những tâm tư trên ta thấy Tổng Thống Kennedy như kinh hoành và chấn động tâm thần,và nhắc đi nhắc lại cái ngày "Ngày thứ bảy Khủng Khiếp 24-8-1963,(có thể Ông đang tưởng ngày 1-11-1963 cũng là ngày thứ bảy cách đó đã 10 tuần,thực ra đây là ngày thứ sáu) làm Ông bị sốc về cái chết của 2 Ông Diệm Nhu với cách giết thật là "Khủng Kiếp" của bọn loạn tướng Miền-Nam Việt-Nam,hình như Tổng thống Kennedy không biết cái "ngày khũng khiếp" đó chính là ngày thứ sáu,và chính cái ngày thứ sáu đen đó đã đến với đời Ông sau 3 tuần kế tiếp (ngày 22-11-1963) tại thành phố Dallas-TX.
Lợi dụng cái ngày cuối tuần Bộ Ngoại Giao Mỹ lại đưa một công điện "khẩn" có tầm cở quốc tế cho một Tổng Thống Mỹ,điều này cho chúng ta thấy trách nhiệm do Bộ Ngoại Giao Mỹ,nhưng TT Kennedy có những 10 tuần dài để nghĩ lại "Một vấn đề quân sự mà không qua thảo luận cùng Bộ trưởng Quốc Phòng McNamara và Tư lệnh quân đội Mỹ tại Việt-Nam Tướng Taylor,cũng chỉ vì ngày cuối tuần để phủi trách nhiệm của mình,cũng như Ông đã lệnh "Nếu Liên Bang Xô Viết không tháo gở những dàng hỏa tiển đặt tại Cu-Ba thì Mỹ sẽ có chiến tranh với Nga".Một lời tuyên bố "Qúa nóng trong năm 1961" làm cả thế giới xôn xao,và chính Ông cũng đã bồn chồn lo lắng an ninh cho gia đình Ông sau lời tuyên bố này.
Ý kiến bên Đảng Cộng-Hòa theo Henry Kissingger trong Diplomacy(theo Đinh-từ-Thức):
1.-Loại bỏ Ông Diệm làm không đoàn kết được dân chúng đứng sau lưng các tướng lãnh như Washington đã hy vọng.Mặc dầu New-York Time ca tụng như là bước mở đầu đẩy lui cộng sản trên khắp nẽo đường Đông-Nam-Á,nhưng sự thật thì trái ngược lại.
2.-Cuộc đảo chánh đã phá hủy kiến trúc được xây dựng gần chục năm qua và được thay thế một nhóm tướng lãnh tranh quyền thiếu kinh nghiệm mà không hậu thuẩn chính trị.
3.-Chỉ trong năm 1964,đã diển ra 7 lân đảo chánh,đều là đảo chánh tranh quyền bè phái,họ là những người thiếu uy tín của một lãnh tụ quốc gia,không đáng kính nể của một ông quan và không biết làm cách nào khác hơn là đẩy cuộc chiến vào tay Hoa-Kỳ."Do đó việc Mỹ tham chiến ở Việt-Nam không phải là nguyên nhân,mà là hậu qủa của cuộc đảo chánh ngày 1-11-1963.Như chúng ta thấy ở quan điểm này chính tờ New-York Time cũng úp mở Chế độ VNCH là cộng sản,vì họ chỉ theo tin của Phạm-xuân-Ẩn,phóng viên của tờ báo đồng là nằm vùng của VC.Chúng ta thấy chính Kissingger cũng phủ nhận việc muốn đưa quân Mỹ tham chiếm ở VN là nguyên nhân gây ra xáo trộn chính trị MNVN,mà là hậu qủa cuộc đảo chánh ngày 1-11-1963,cũng bởi sự nhận định này,trong thời Tổng Thống Nixon có chiến lược mới cho chính trường Việt-Nam,đó là nguyên nhân của cuộc chiến diệt bọn nằm vùng,lần này Hành Pháp Mỹ lại gây hại đến cả quân cán chính VNCH.Những điều trên đây cho nhân dân Việt-Nam thấy:"Hành Pháp Mỹ (Dân chủ và Cộng hòa) đều có phần chịu trách nhiệm làm mất nền "Tự Do Dân Chủ" của nhân dân MNVN,kế hoạch bắt đầu từ thời Tổng Thống Trument.

Đại sứ Mỹ Cabot Lodge tưởng trình lên Kennedy những điều căng thẳng giữa Tổng Thống Diệm và người Mỹ:"Diệm không chịu ra sấn bày đưa 4 thi thể quân nhân Mỹ về nước và cũng không cho Bộ trưởng ngoại giao ra để làm lễ tiển đưa".Đây có phải Cabot Lodge kỳ thị đến ngưởi bạn mà chính Tổng Thống Eisenhower phải ra đến tận phi trường đón Tổng Tống Ngô-đình-Diệm khi ngài đến Hoa-Kỳ lần đầu tiên.Rồi Đại Sứ Lodge đã xin chỉ thị sau cùng và được Bạch Cung gửi bức điện vỏn vẹn có mấy chữ : “Nuôi một con chim mà nó không hót theo ý chủ, thì nuôi để làm gì” (What was the use of raising a bird that did not sing as the owner ordered?”).Một lệnh sát thủ cho Tổng Thống Ngô-đình-Diệm cũng như số phận nhân dân Việt-Nam Cộng-Hòa).Có phải đây là điện văn số 243 được gởi vào lúc 9.36pm ngày Thứ bảy 24-8-1963,nếu là đúng thật thì chúng ta thấy thời đó "Hành Pháp Mỹ lại bất chấp chiến tranh,Bộ Ngoại Giao Mỹ đang đùa với Hành pháp,một tổng thống đang chống đối nạn kỳ thị".Một điện văn mang đầy tính kỳ thị chủng tộc cho Cabot Lodge bật đèn xanh để nhóm tướng lãnh thân Pháp ham tiền làm phản (chỉ 600.000 đồng tiền MNVN) giết Tổng Thống Ngô-đình-Diệm,Người có tính cương trực và lòng yêu nước cao,hình ảnh này được Cụ Cao-xuân-Vỹ gợi lại khi Ông nài nỉ Ông Tổng Thống Ngô-đình-Diệm ra lệnh cho những đơn vị trung thành tấn công bọn phản loạn,Tổng Thống Diệm quát lớn:"Lấy quân đội dẹp quân đội thì còn chính nghĩa gì ? Còn bị chúng giết.Chết thì đã sao ?".Đây chính là cái tính kiên cường của người Việt,coi cái chết tực như lông hồng,là gương sáng của một "Minh quân Việt-Nam" trong thế kỷ 20 này, là người đã mang tinh thần "Tự Do" của nước Hoa-Kỳ về,nhưng Cabot Lodge,một người kỳ thị chủng tộc,một chuyên viên về "đảo chánh" của Mỹ mà Hoa-Kỳ biết được,nhưng Mỹ vẩn kiên trì thực hiện để cuối cùng thay vào những tên tay sai của Pháp,những bọn nằm vùng Việt cộng,rồi chịu một cảnh đau thương cho gần 58 ngàn gia đình Mỹ mất chồng,mất vợ,mất con do bởi chính sách sai lầm của Hành Pháp và Bộ Ngọai Giao của Mỹ.
Tóm lại,kể từ Ngày 5/10/1945, tướng Pháp Leclerc đến Tân Sơn Nhất, sau khi chiến hạm Triomphant cập bến Sài Gòn. Quân Pháp bắt đầu đánh chiếm Biên Hòa, Thủ Dầu Một, Tân An, Mỷ Tho. Ủy viên quân sự Trần Văn Giàu của Việt-Minh cho các đơn vị vũ trang rút ra ngoại ô, tổ chức đánh du kích.

Về đối ngoại, Việt-Minh nhượng bộ các lực lượng nước ngoài để rảnh tay đối phó với các lực lượng đối kháng trong nước, nhằm duy trì việc độc quyền chính trị. Khi Pháp chiếm miền Nam, rồi tiến ra Bắc nhằm thay thế quân Trung Hoa Quốc Dân Đảng, VM liên tục nhượng bộ. Thấy VM yếu kém, ngày 18-12-1946, Pháp buộc VM phải giao quyền kiểm soát an ninh Hà Nội cho Pháp.Hai ngày 18-19/12/1946 Hồ Chí Minh họp trung ương đảng CSĐD tại Vạn Phúc (Hà Nội), quyết định bất ngờ tấn công Pháp tối 19-12-1946.
Quyết định của hội nghị Vạn Phúc nhằm tạo cơ hội cho các nhà lãnh đạo Việt-Minh và đảng CSĐD thoát thân ra khỏi Hà Nội một cách chính thức,riêng lcự lượng CS rút về gi ữThái-Nguyên. Thế là chiến tranh không tuyên chiến xảy ra.Trong những năm 1945-1947 Việt-Minh tiếp tục chủ trương “giết tiềm lực” quốc gia khoảng trên 100 ngàn người ở tất cả các cấp từ trung ương xuống tới địa phương làng xã,như Phạm-Quỳnh,Ngô-đình-Khôi,Tạ-thu-Thâu,Phạm-văn-Hùm,Huỳnh-phú-Sổ,Trương-tử-Anh..v..v..
Bởi thế các đảng phái Quốc gia chẳng đặng đừng cộng tác với Pháp để thành lập tổ chức hành chánh địa phương tạm thời do Pháp bảo trợ, chống lại Việt-Minh.
Tháng 6-1946 Pháp đã cho thành lập Chính phủ Cộng hòa Lâm thời Nam Kỳ.Đến tháng 2-1947 đổi thành chính phủ Nam Kỳ Tự Trị,đồng thời Pháp thành lập Hội đồng chấp chánh lâm thời Trung Kỳ tại Huế. Ra tới Hà Nội,Trong tháng 5-1947 Pháp thành lập Uỷ ban Lâm thời Hành chánh và Xã hội, còn được gọi là Hội đồng An dân. Tháng 10-1947, ông Nguyễn Văn Xuân, thiếu tướng trong quân đội Pháp, đã từng được Hồ Chí Minh cử làm quốc vụ khanh trong chính phủ VNDCCH ngày 2-9-1945, đứng ra thành lập Chính Phủ Lâm Thời Nam Kỳ.Như thế chúng ta thấy:"Thỏa hiệp trong ngày 6-12-1947 trên chiếc tàu đậu tại Vịnh Hạ-Long,Pháp hứa với Bảo-Đại là Pháp trao trả độc lập cho Việt-Nam và ngược lại Việt Nam hứa sẽ cộng tác và ưu tiên sử dụng chuyên viên Pháp trong công cuộc kiến thiết đất nước",chỉ là một âm mưu Pháp gài Bảo-Đại trong thế "Bù nhìn" của Pháp.
Thực vậy trong ngày 1-6-1948 Nguyễn Văn Xuân chính thức công bố chính phủ Trung ương Lâm thời Việt Nam gồm đầy đủ đại diện Bắc, Trung và Nam Việt Nam. Hôm sau, 2-6-1948, thủ tướng Nguyễn Văn Xuân công bố “Pháp quy lâm thời” (Statut provisoire), quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ ở giữa, quốc ca là bài “Tiếng gọi sinh viên”, sau đổi là “Tiếng gọi thanh niên” của Lưu Hữu Phước.
Việt-Minh kết án tất cả các tổ chức này là tay sai thực dân Pháp.(Nhưng trên thực tế Hồ-chí-Minh đã dựa thế của Pháp qua Nguyễn-văn-Xuân (Quốc vụ khanh CP/VNDCCH) để giết Tạ-thu-Thâu và các lãnh tụ quốc dân trong lần Pháp ra tái chiếm Hà-Nội tháng 12-1946,(lợi dụng tình thế này đầu năm 1947 Chính phủ Trung-Hoa dân Quốc tuyên bố Đảo Ba-Bình của Việt-Nam là đảo của nước Trung-Hoa).Nói trắng ra Hồ Chí Minh là tên nằm vùng của Pháp trong lần Pháp tái chiếm Đông-Dương lần thứ hai,còn Bảo-Đại chỉ là "Bù nhìn" cho Pháp trong cái chức Quốc Trưởng Quốc Gia Việt-Nam.Trong tiến trình kế hoạch của Pháp được thực hiện bởi Nguyễn-văn-Xuân.
Ngày 8-3-1949 cựu hoàng Bảo Đại ký với tổng thống Pháp Vincent Auriol hiệp định Élysée, tại Paris, theo đó chính phủ Pháp chính thức giải kết hòa ước bảo hộ năm 1884, Việt Nam độc lập trong Liên Hiệp Pháp.Thế là đất nước được thống nhất,cuối tháng 4-1949 Bảo Đại trở về Việt Nam lập Chính phủ Quốc Gia Việt Nam do ông làm Quốc Trưởng.Lúc đó, trên đất nước Việt Nam có hai chính phủ. Chính phủ QGVN ở các thành phố và vùng nông thôn phụ cận. Chính phủ VNDCCH ở núi cao, rừng sâu và bưng biền. Khu vực cai trị của hai bên không có giới tuyến rõ rệt.
Mãi đến năm 1952,khi con đường 15 từ Sài-Gòn đến Vũng-Tàu được công binh Pháp hoàn tất,tướng Pháp Bondis đề nghị Quốc Trưởng Bảo-Đại phong cho Bảy Viễn lên thiếu tướng,từ năm 1952 mới thấy Bảo-Đại có thực quyền của một quốc trưởng.Chúng ta nhìn lại lời sấm Trạng-Trình có phần phù hợp trong thời buổi này.


Hùm gầm khắp nẻo xa gần.(1950)
Mèo kêu rợn tiếng qủi ma tơi bời.(1951)
Rồng bay năm vẻ sáng ngời.(1952)
Rắn qua sửa soạn hết thời sa tăng.(1953)
Ngựa lồng qủi mới nhăn răng.(1954)
Cha con dòng họ thầy tăng hết thờì.(thầy tăng:thằng Tây)
Đầu CAN võ tướng ra binh.
Ất là trăm họ thái bình âu ca.

Sau khi Bảy Viễn được Bảo-Đại trọng dụng,Sài-Gòn Chợ-Lớn được mở Khu giải trí bài bạc,Đại Thế-Giới và Kim-Chung.Bảo-Đại ăn chơi tiêu sài có vợ là cô đào Tàu lai Tây Hoàng-tiểu-Lan ở Hong-Kong có 1 đứacon riêng và cưới em vợ của Phạm-văn-Giáo là Lê-thị-Phi-Ánh,còn Bảy Viễn thì lộng hành toàn khu Sài-Gòn Chợ-Lớn.Trong tình hình bất ổn đầu năm 1954 Bảo-Đại bay qua Pháp sống cùng Nam-Phương Hoàng-hậu,gọi là để theo dỏi thời cuộc.Bởi thế sau khi Pháp thua trận Điện-biên-Phủ (tháng 5-1954),Hoa-Kỳ điều đình cùng Bảo-Đại đưa Ngô-đình-Diệm về nước (tháng 6-1954),Tổng thống Ngô-đình-Diệm hơn 8 năm chấp chánh VNCH, 2 lần bị đảo chánh,nếu kể luôn với thời gian làm Thủ Tướng,Ngô-đình-Diệm bị 4 lần đảo chánh trong vòng 9 năm hơn phục vụ cho đất nước Việt-Nam,Tổng Thống Ngô-đình-Diệm thấy được nổi khổ của Dân tộc Việt-Nam.Nên trong lần đảo chánh ngày 1-11-1963,ông Cao-xuân-Vỹ nài nỉ Tổng Thống dùng quân đội giải vây,Ông quát:"Dùng quân đội dẹp quân đội,thì còn chính nghĩa gì ?Còn bị chúng giết thì ra sao?",vì Tổng Thống muốn tránh tình trạng đánh nhau trong nội bộ,mặc dầu Ông biết lực lượng chính trong tay Ông còn Quân Đoàn I do Tướng Đổ-cao-Trí làm QĐ trưởng,Quân đoàn II do Tướng Nguyễn-Khánh (người đã đem quân về Sài-Gòn để ổn định cuộc đảo chánh ngày 11-11-1960) làm QĐ trưởng,đủ để triệt hạ sư đoàn thiết kỵ 5 của Nguyễn-văn-Thiệu và QĐ III của Tôn-thất-Định (Ngô-đình-Diệm cưng như con ruột và là đồng Khóa Bảo-Đại với Nguyễn-văn-Thiệu,tại Đập-Đá ở Huế.kể như khóa 1 SQ/ Đà-Lạt).Nếu làm thế chỉ có lợi cho cộng sản Bắc Việt.Chính cái chết của Ngô-đình-Diệm khiến Tổng Thống Kennedy mới thấy được sự sai lầm của ông ta và nói:"Tôi đã bị sốc về cái chết của Diệm và Nhu.Ông là người có cá tính ngoại hạng,dù trong khi Ông có gặp khó khăn trong những tháng vừa rồi cùng những khỏang mười năm qua,Ông vẩn giữ vững nước Ông đã duy trì được nền độc lập dưới những nghịch cảnh rất khó khăn".Lới xác định đó nói lên Ngô-đình-Diệm chính thực là một lãnh đạo tài ba,một Winston Churchill của Đông-Nam-Á.
Ngoài Quốc Trưởng Bảo-Đại,Hồ-chí-Minh,Nguyễn-văn-Thiệu cũng có nhiều mối tình,ngoài Bà Mai-Anh chánh phòng.Trước Bà Mai-Anh,Nguyễn-văn-Thiệu đã từng yêu Nàng Oanh bến Sông Cầu tỉnh Phú Yên là mối tình đầu thắm thiết đầy lãng mạn trong thời trai trẻ gặp nhiều trắc trở do hoàn cảnh chiến tranh không đường quay lại,nhưng sau này người chồng của Nàng Oanh thì gặp nhiều phiền phức khi Thiệu được quyền cao chức trọng.Đến cô ca sĩ Kim Loan là lúc danh đã toại, công đã thành thì Nguyễn-văn-Thiệu sợ các thế lực chính trị thù địch moi móc chuyện bê bối để hạ uy thế mình,nên cực chẳng đã di tản người đẹp sang Tây Đức để lánh nạn với người chồng hờ khác.Cuối cùng là nàng Kim-Anh Cyrnos đã phản đơn tố kiện tên Đại tá CA/VC Nguyễn-văn-Giộc bị Phạm-văn-Đồng kết án tử hình.Nguyễn-văn-Thiệu có phải là nằm vùng do Phạm-văn-Đồng sắp đặt hay không là tùy ở từng cá nhân nhận định,còn việc tôi chắc chắn ở đây:"Chính Nguyễn-văn-Thiệu làm sụp đổ Việt-Nam Cộng-Hòa và hại chết Quân đội VNCH".
Như nhận xét ở trên,trong cuộc chiến 30 năm (1945-1975) Việt-Nam,với những nhà lãnh đạo như Hồ-chí-Minh,Bảo-Đại,Ngô-đình-Diệm và Nguyễn-văn-Thiệu.Tổng Thống Ngô-đình-Diệm là mẩu người gần nhất của một lãnh tu anh minh,Ngô-đình-Diệm có khuyết điểm ở chổ "tề gia" không nghiêm.Đây là khuyết điểm lớn nhất trong "Đạo đức Trung-Hoa" để lại,cũng như "Đạo trung hiếu" chỉ tạo nên những chính quyền độc tài.
Trên phương diện tình báo,Việt-Nam ta có Phạm-xuân-Ẩn và Phan-quang-Đông,đạt đến mức "Siêu việt"của ngành tình báo,Phan-quang-Đông dù bị tử hình nhưng vẩn không khai báo nội tình,nên bị hành quyết.Người biết được nhưng tin mật đó chính là Tướng Đổ-cao-Trí,điều này chúng ta thấy được khi Tướng Trí trở về Quân Đoàn III sau lần bị Thiệu cho đi chửa bịnh tại Pháp (phúc trình của cố vấn Mỹ QĐIII gọi là 18 tháng nghỉ hè),nằm tại BCH/SĐ5 Thiết Kỵ của Tướng Nguyễn-văn-Hiếu áp bức Thiệu phải hoàn lại chức Tư Lệnh QĐIII cho Tướng Trí,vì Tướng Trí có thể biết được yếu điểm của Thiệu qua tài liệu Phan-quang-Đông giao lại trong ngày 3-11-1963,và chúng ta cũng biết những tài liệu này chỉ qua Tổng Thống Phủ trực thuộc Bộ Nội-Vụ dưới sự giám sát của Phó Tổng Thống,như vậy Phó Tổng Thống cũng có thể hiểu chút về phần an ninh tình báo quốc gia.Nhìn lại sấm Trạng-Trình lần nữa.

Long vĩ sà đầu khởi chiến tranh.(2012-2013)
Can qua xứ xứ khởi đao binh.
Mã đề dương cước anh hùng tận.(2014-2015)
Thân dậu niên lại kiến thái bình.(2016-2017)
Chúng ta thấy tình hình ĐNA trong cuối năm 2012 (nhâm thìn) và đầu năm 2013 (qúy tị) sôi động tranh dành hải đảo giữa Nhật,Trung-Hoa,Đại-Hàn.Năm 2014 (Giáp ngọ) và năm 2015 (Ất mùi) thì Việt-Nam sẽ có chiến tranh,sự kiện này được xác định chắc chắn bởi câu:
Đầu can võ tướng ra binh.(Giáp ngọ 2014)
Ất thì trăm họ thái bình âu ca.(Ất mùi 2015)
Đầu can là chữ "giáp" trong 10 thiên can,ở đẩy nói Giáp ngọ 2014,và năm Ất mùi 2015 dân sống thái bình hát lên những bài âu ca (những bài hát có nhiều người cùng ca một lúc),nhưng trong câu "Mã đề dương cước anh hùng tận"cho chúng ta thấy con dê đá ngược (đá bằng 2 chân sau),ý nói lên bên ta đã có sẳn người nằm trong nội tình địch,đây là kết qủa đặt người nằm vùng của Phan-quang-Đông,những sĩ quan VNCH đã từng vào nhà tù gọi là "học tập cải tạo" chắc cũng đã nghe qua có anh thành thật khai báo,chính ông ta đã giết anh bộ đội trong tù trước mặt những đồng đội khác,người bị giết đó không ai khác hơn là nằm vùng của Phan-quang-Đông,anh sĩ quan VNCH kia thật ra là một VC nằm vùng.Bởi thế "Mã đề dương cước anh hùng tận" nói lên một thế chiến lược "Hồi mã thương" mà Phan-quang-Đông đã gài sẳn từ lâu.Nói về Phạm-xuân-Ẩn cũng thuộc về dạng nhân tài VN,trên cục diện chiến tranh,PXA là điệp viên 4 bên (VNCH,Mỹ,VNDCCH,Pháp) dưới dạng là một nhà bào,kết qủa của cuộc chiến,PXA thuộc về "Bên thắng cuộc" và đánh bại cả 4 bên (Mỹ,Pháp,VNCH và Đệ II VNCH),sau cùng với 10 tháng tù "Tẩy não" trong nhà nước CHXHCNVN,việc làm của Ông rất tế nhị đến nổi Gs Thomas A,Bass thuộc Đại học Albany gọi Ông qua tựa đề sách "The Spy Who Loved Us",PXA biết lợi dụng sự bất đồng giữa Mỹ và Pháp trong vấn đề Đông-Dương,đưa cho Mỹ những tin có thực giữa ông bà Ngô-đình-Nhu gặp mặt vài lãnh tụ cộng sản qua trung gian Bs Trần-kim-Tuyến (Giám đốc Sở Nghiên cứu Phủ Tổng Thống) để Mỹ kế hoạch lật đổ Chế độ Ngô-đình-Diệm,PXA biết sắp xếp Bs Tuyến được liên tục phục vụ trong Đệ II VNCH (vì có liên quan đến vụ đảo chánh ngày 11-11-1960) để tiếp tục thu lượm nguồn tin tình báo từ Đệ II VNCH.Phạm-xuân-Ẩn đã bố trí địa thế Sài-Gòn trong vụ Tết Mậu thân 1968,và tôi tin rằng sự vắng mặt Tổng Thống Nguyễn-văn-Thiệu trong ngày đầu xuân Mậu thân năm 1968 đi ủy lạo chiến sĩ ở Cần-Thơ và xã trại 50% cho quân đội đóng tại Sài-Gòn đều có liên quan đến PXA.Gs Thomas A.Bass hỏi Ông có viết lại những kinh nghiệm của đời Ông cho hậu thế không?,Ông trả lời:"Ông chỉ thông thạo tiếng Pháp tiếng Anh,tiếng Việt chỉ để xã giao",câu trả lời khôn ngoan của một điệp viên "Siêu việt".
Các tướng lãnh đã từng tham gia nhiều trận chiến tại MNVN,như đã nhận xét trong bài"Thư hùng trong con người huyền thoại",về phía VNDCCH ngoài Tướng Võ-nguyên-Giáp ra còn có nhiều tướng khác,tạiMiền Nam chỉ biết nhiều về Tướng Nguyễn-chí-Thanh,Tướng Văn-tiến-Dũng,Tướng Trần-văn-Trà vì đã tham gia trực tiếp những trận đánh tại MNVN,họ đều là những tướng giàu kinh nghiệm trên chiến trường,về phía VNCH thì có Tướng Đổ-cao-Trí,Tướng Nguyễn-văn-Hiếu,Tướng Nguyễn-khoa-Nam,Tướng Ngô-quang-Trưởng là những người đã gắng bó trực tiếp trong những trận đánh bảo vệ Tây-Nguyên và an ninh tỉnh Bình-Định trong những năm 1964-1967,họ là những tướng tài ba cương trực,có thể lật ngược được tình thế với tài chỉ huy và tham mưu của Tướng Nguyễn-văn-Hiếu.Sau cái chết của Tướng Hiếu,có nguồn tin đưa lên thế lực cầm quyền đã biết được kế hoặch bí mật giữa các tướng Nguyền văn Hiếu, Nguyễn khoa Nam, Lê văn Hưng, Trần văn Hai ở QĐIV/ QKIV,sẽ tái phối trí và tổ chức lực lượng quân sự tử thủ ở vùng đồng bằng sông Cửu Long nếu thủ đô Sài gòn rơi vào tay quân Cộng Sản.Như chúng ta thấy nhân tài Việt-Nam dư đủ để dựng lại thế cờ,nhưng hiện tình trước mắt chúng ta không đoàn kết,4 phe rõ rệt trong 4 đối tượng Bảo-Đại,Hồ-chí-Minh,Ngô-đình-Diệm và Nguyễn-văn-Thiệu,ngày 23-10-1955 là ngày bầu cử tự do để nhân dân MNVN chọn lãnh tụ trong nước,ngày 26-10-1955 Ngô-đình-Diệm làm làm Tổng thống Quốc-Gia Việt-Nam,ngày 4-3-1956 Quốc Hội Lập Hiến cũng qua phổ thông đầu phiếu,Quốc hội quyết định chính thể MNVN là nước Việt-Nam Cộng-Hòa,Quốc kỳ và Quốc ca như thời Quốc Gia Việt-Nam,ngày 26-10-1956 mới là ngày chính thức ra mắt nước VNCH,ngày nay đấu tranh đòi lại quần đảo Hoàng Sa chỉ có nhân dân VNCH,muốn khơi dậy một lịch sử mà Quốc tế đã công nhận,chúng ta người Việt-Nam cẩn tổ chức "Ngày kỷ niệm VNCH" để Quốc tế biết Quần đảo Hoàng-Sa là của Việt-Nam.
Được-Lời (LKC) Ngày 17-12-2013.







Kẻ nằm vùng


Nếu lãnh đạo là kẻ nằm vùng.
Chiến tranh dài phần thắng về ai?
Chắc bạn hiểu sẽ nghiêng về địch.
Ta sẽ là những con thiêu thân.
Kẻ bán nước lắm mưu nhiều kế.
Hắn sống trên xương máu đồng bào.
Nên có người muốn tiêu diệt hắn.
Để chấm dứt huynh đệ tương tàn.
Khổ một chổ ta là bạn hắn.
Nên họa lây đến cả thân ta.
Rồi ta oán luôn người bày trận.
Dù họ nói những lời nhẩn nhục.
Như tự trói để thua kẻ thù.
Chứ không phải chiến sĩ Miền-Nam.
Họ hài lòng việc làm của họ.
Đã trừ được những kẻ nằm vùng.
Núp dưới danh là người lảnh đạo.
Nên việc làm hắn rất điêu ngoa.
Hắn triệu họp tướng lãnh toàn vùng.
Tướng chưa về hắn tự rút quân."(1)
Và ra lệnh bỏ hẳn Tây-nguyên.
Rút quân về giữ vùng ven biển.
Tạo hổn loạn cho cả Vùng hai.
Dựng thế cô luôn cả Vùng một.
Để cộng quân chiếm lấy dễ dàng.
Thế đã mất 2 vùng mặt Bắc.
Trận Xuân-Lộc gây nhiều thiệt hại
Cho cộng quân trên đường tấn công.
Lại được lệnh rút quân bỏ mất.
Trong ngày hai mươi mốt tháng tư.
Hắn tự dưng trao nhượng chính-quyền.
Còn nói lên những lời nhân hậu.
Nào dân không tin,tướng làm phản.
Muốn nước yên nên đành từ chức.
Lời nhân ái qúa ư hổ thẹn.
Được nói lên từ người lảnh đạo.
Sau ngày ấy hắn rời khỏi nước.(2)
Gây hoang man cho cả Miền-Nam.
Đối quân đội,là một đào binh.
Đối quốc-gia,người không trách-nhiệm.
Thật không bằng một Ngụy-văn-Thà.
Đã anh hùng chìm với con tàu.
Ngàn năm sử sách mãi ghi danh.
Anh Thà chết đi đền nợ nước.
Như bao tướng lảnh đã quyên sinh.(3)
Giữ danh-dự Việt-Nam Cộng-Hòa.
Và cho cả Quân-Đội Miền-Nam.
Hy-sinh vì Tự-Do Dân-Tộc.
Liên-k-chương (may-24-2012)
1.-Khi Cộng quân sắp chiếm hoàn toàn Ban-mê-Thuộc,tổng thống Thiệu triệu tập các tướng lãnh vùng về Cam-Ranh họp,nhưng các tướng lãnh chưa về kịp, ông tự quyết định rút quân khỏi Tây-Nguyên.(Theo lời Tướng Cao-văn-Viên)
2.-Ngày 21-4-1975 Tổng thống Thiệu từ chức,ngày 25-4-1975 ông rời khỏi Việt-Nam.
3.-Chúng ta kính cẩn nghiêng mình kính chào những anh-hùng đã hy-sinh cho
tổ-quốc Việt-Nam và các tướng lảnh giữ lại danh-dự cho VIỆT-NAM CỘNG-HÒA
và danh dự cho QUÂN ĐỘI Miền-Nam cả đời chiến đấu cho tự-do dân-tộc đã tự sát trong ngày 30-4-1975 như:
Thiếu-tướng Nguyễn-khoa-Nam,Thiếu tướng Lê-văn-Hưng,Thiếu-tướng Lê-nguyên-Vỹ,Thiếu-tướng Phạm-văn-Phú,Chuẩn tướng Trần-văn-Hai,Trung-tá cảnh-sát Nguyễn-văn-Long.