Monday, May 29, 2017

CHUYỆN ĐẤT ĐAI

 CHUYỆN ĐẤT  ĐAI 
Tử sanh chi địa.Tồn vong chi đạo.(1)
 
Nơi trận địa vốn là vùng nguy hiểm.
Cuộc chiến tranh thảm khốc khó mà lường.
Sự chết chóc như chờ sẳn mình luôn.
Còn sự sống thật chỉ mành treo chuông.
Người tham trận ai cũng đều nhận thế.
Nơi chiến địa là sự chết cận kề.
Dù hiểu thế nhưng vững lòng gọi chiến.
Không màng đến sự sống còn muôn dân.

Vì nghĩ đến tồn vong của đất nước.
Ta quan tâm cân nhắc chuyện mất còn.
Không nên chiến để kẽ thù thắng cuộc ? (2)
Cần nhẩn nhục để chận đứng can qua. (3)
Đó là đạo tồn-vong trong thế cuộc.
Thế trường tồn mới giữ được núi sông.
Còn chiến tranh chỉ gây mầm sanh tử.
Nạn vong quốc kề cận ở bên mình.
 
Người trách nhiệm phải cần sự cân nhắc.
Lòng một mức trong niềm giữ quê hương.
Làm thế nào để tiêu diệt quân thù.
Khi bọn chúng tràn lan trên đất nước.
Chúng nằm chờ khởi động từ bên ta.
Rồi ra sức chỉ một lần đánh úp.
Hiểu được thế ta nên chèn thế cuộc.
Chờ kẽ thù khởi động trước chiến tranh.

Phải đắng đo trong mỗi lần quyết định.
Trong thế nguy của tình hình đất nước.
 Nơi trận địa là chốn của tử sanh.
Đạo tồn vong là nguồn căn kiến quốc.
Dù thế cuộc có bao điều nguy khốn.
Vẩn giữ thế an bang thủ vi cường.
Trong luận-lý chiến tranh đà ghi rõ.
"Tử sanh chi địa.Tồn vong chi đạo."

Ghi chú:
(1) Đây là tư tưởng về 
chiến tranh trong quan điểm 
"Binh-pháp Tôn-Tử".Nơi trận địa là sự chết đi đầu,
việc "Tồn vong"thì nằm trong ý "đạo",giữ "Sinh tồn" 
thì phải biết chiến tranh.Trong ý nghĩa này cho ta 
thấy "Muốn nước có hòa bình ta cần chuẩn bị đến 
chiến tranh".Đây là trách nhiệm của người lảnh đạo 
quốc gia và cấp chỉ huy chiến trường.
(2)Như ta biết TQ cố tình tạo chiến tranh,vì chiến 
tranh giúp họ giải quyết nhiều vấn đề nội bộ.đó là 
ý nghĩa của cuộc chiến ngày nay,nếu các bạn có đọc 
qua bài viết "Đảo Ba-Bình"các bạn sẽ hiểu ý của 
câu này.
(3)Vì lý do ở lời giải thích(2) ta cần phải "nhẫn",để 
chờ sự khởi động chiến tranh từ TQ trước.
Được-Lời (LKC Ngày 20-01-2013)


 

    Chuyện đất đai ( I )
    Hai mươi năm mươi

Câu vớ vẩn nhưng là sự thật.
Nói về chuyện đất nước ngày nay.
Đây là luật đất đai cộng-sản.
Đang áp dụng trên đất Việt-Nam.
Đất cho dân thuê thì hai chục (20).
Cho người ngoại quốc tính năm mươi (50).
Số trên đây không phải số tiền.
Con số đó tính bằng niên kỷ.
 
Hai mươi năm thuê đất cho dân.
Dân ra công canh tác hằng ngày.

Làm cho đất trở nên màu mở.
Để lo bề xây dựng tương lai.
Cho con cháu mai sau no ấm.
Tô đất nước thêm phần rạng rỡ.
Là mồ hôi vun bồi đất nước.
Đổ công sức xây dựng Việt-Nam.
 
Đất mầu mở rồi quan đi cướp.
Bảo là dân sai luật cho thuê.
Chiếm cho được đất dân bằng thích.
Rồi đem đất thuê cho ngoại bang.
Tạo nên cảnh dân oan khắp xứ.

Dân mất đất nên không chốn ở.
Chỉ còn đường lạc lỏng khắp nơi.
Như những kẽ không nhà không nước.
 
Năm mươi năm thuê cho ngoại quốc.
Đất cho thuê dân không được đến.
Người thuê đất mặc sức khai hoang.
Chúng tha hồ xây đắp chiến hào.
Đào hào dựng lũy dự phòng ta.
Nhà nước ta không hề ngăn chận.
Chuyện thuê đất rành rành trước mắt.
Nói đúng ra là bán núi sông.
 
Chuyện bau-xít Tây-Nguyên rành rẻ.

Mặt bề ngoài khai thác lấy nhôm.
Nhưng bên trong địch mưu chiếm đất.
Hai mươi ngàn quân nằm chờ sẳn.
Với danh nghĩa công nhân làm việc.
Chúng tha hồ chèn ép dân ta.
Chúng cai quản một vùng đất nước.
Xem đó như quốc gia của họ.
 
Đó là chuyện 2 miền Trung-Bắc.
Còn trong Nam có phần hơi khác.
Đất của dân quan cướp từ lâu. (1)
Nên đất đai tuân theo luật mới.
Đất cho thuê cũng tính năm mươi.
Địa tô nay toàn là cán bộ.
Chủ bên trong thật đúng người Tàu.

Giữ toàn quyền lúa thóc miền Nam.
 
Việc bán buôn tuy ta quyết định.
Nhưng thế cuộc khống chế từ ngoài.
Nên nông dân phải chịu thiệt thòi.
Bởi địa chủ địa tô chèn ép. (2)
Người dân cầy chỉ đủ để ăn.
Nếu không khéo còn mang thêm nợ.
Thóc có được bán theo gía rẽ.
Làm giàu bọn mãi quốc cầu vinh.
 
Ghi chú:
 (1) Sau ngày 30-04-1975,đất đai cướp được ở Miên nam,nhà nước đem chia cho cán bộ dưới hình thức thuê đất 20 năm,nhân dân Miên nam đưa đi vùng khỉ 
ho gà gáy gọi là 
vùng kinh-tế mới,thành phần quân-cán-chính VNCH bị tù đầy,gọi là học tập cải tạo,đưa đi khai hoang rừng núi,mục đích là để khai phá dẫm nát bom đạn còn sót lại trong rừng,sau 20 năm thuê đất cho cán bộ CS tập kết,nay hoàn toàn bị cướp sách hết,tạo thành cảnh dân oan mất đất mất nhà,đó là kế hoạch của CQCS/VN hiện nay.
 (2) Đất cướp được nhà nước cho người Tàu(TQ+HK+ĐL) thuê 50 năm,họ là địa chủ mới,còn địa-tô là CBCS/VN,nông dân chỉ là người được lảnh khoán để sản xuất,nên thường bị bọn địa chủ địa tô chèn ép.

LKC (Ngày 20-04-2012).


Chuyện đất đai  (II)

Thế thời .. thời thế...

Chuyện đất đai 3 miền thấy rỏ.
Bị người ngoài khống chế từ lâu.
Sao ông Dũng lại không nghĩ đến.
Cứ để mặc thế sự diễn ra.
Ông vô tình hay ông cố ý.
Nói trắng ra ông đã sẳn lòng.
Để hợp thức quân Tàu ở lại.
Một mối lo cho dân tộc Việt.
 
Trong một ngày ở buổi mai sau.
Đất nước ta lâm vào cảnh đói.(1)
Dân Việt ta đã qua cảnh đói. (2)
Trong những năm bốn lăm thuở trước.
Tuy lúc đó họa do Nhật-Bản.
Thực ra trong đó cũng có Tàu.
Thêm kháng chiến Việt-Nam hờ hững.
Không cứu đói đồng bào thật sự.(3)
 
Gạo có được chỉ nuôi bộ-đội.
Cứ mặc tình dân đói mặc dân.
Gây thêm thù đối với địa tô.
Càng oán ghét các nhà địa chủ.
Người cộng-sản đã từng làm thế.
Không bao giờ nghĩ tới đồng bào.
Cố tạo thêm hận thù dân tộc.
Để chúng yên thân giữ chính quyền.
 
Nay chúng lại dựa vào luật đất.
Để người Tàu thuê chững năm mươi.
Không phải chỉ riêng miền đất Bắc.
Mà ngay cả đất ở Trung-Nam.
Với hình thức tuy hơi khác biệt.
Nhưng chung quy vẩn là bán đất.
Như chuyện Phạm-văn-Đồng bán đảo.
Dũng nhượng đất Tây-Nguyên cho Tàu.
 
Địch muốn nắm trọn quyền kinh-tế.
Nên ưu đãi bọn nắm chính-quyền.
Trong đó có những ông thủ-tướng.
Cùng có mặt các ngài chủ-tịch.
Để hợp thức văn kiện quốc gia.
Nhầm che mắt cộng-đồng quốc-tế.
Rồi Cộng-Tàu từ từ chiếm đất.
Gây khó khăn cho toàn dân Việt.
 
Dân mất đất trong lòng oan ức.
Nên đồng lòng đưa đơn đi kiện.
Để dành lại đất mình bị cướp.
Nhưng chính-quyền không hề phân giải.
Bọn họ dùng lực lượng công an.
Bắt dân tội phá rối trị an.
Luật đất đai thật là oan nghiệt.
Chỉ đưa dân vào chốn đường cùng.
 
Thế đã thế ta đành theo thế.
Lấy thế dân dựng trên thế đất.
Đất nhà nước phải thuộc về dân.
Nhờ có dân mới thành vận nước.
Ta giữ vững trong cái niềm tin.
Không hoang mang và không nao núng.
Ta mới xoay chuyển được thế cờ.
Thế như thế mới là thế vững.
 
 Ghi chú:
(1)Đây chỉ là sự dự đoán trong tương lai khi đất nước ta bị TQ khống chế hoàn toàn,chúng sẽ tạo trận đói trên quê hương ta,Chờ xem.
(2)Trận đói năm 1945 dân chết đói gần 2 triệu người.
(3)Lúa gạo Miền Nam gởi ra cứu tr,chỉ để nuôi bộ đội kháng chiến,tạo người dân thêm cảnh oán thù địa chủ địa tô thời đó,tất cả đều nằm trong kế hoạch của CSQT.
  LKC(Ngày 25-04-2012).

 Chuyện đất đai (III).
       Dân quyền.
 
 Dân chán nản chính quyền hiện tại.
 Người đấu tranh dựa lấy thời cơ.
 Tạo thế dân đứng trên thế đất.
 Để đấu tranh dành lại chính-quyền.
 Đất thuộc dân do dân làm chủ.
 Tự chính mình lo chuyện đất đai.
 Không được ai có quyền xâm phạm.
 Trên mảnh đất của mình làm chủ.
 
 Luật của trời có sẳn từ lâu.
 Không thể đổi theo ý con người.
 Theo tự nhiên tạo hóa định ra.
 Đã định rằng chính dân làm chủ.
 Dựa vào đất dân lập sự nghiệp.
 Rồi cứ thế cha truyền con nối.
 Cùng xây dựng cuộc sống tương lai.
 Góp sức chung xây dựng nước nhà.
 
 Chuyện đất đai chung cho cả nước.
 Phải điều hành theo luật quốc-gia.
 Cho tất cả người dân trong nước.
 Ai cũng được hưởng quyền có đất.
  Khi đất đã sở hửu về dân.
 Dân phải lo về phần canh tác.
 Đất thuộc dân nên dân lao lực.
 Đổ mồ hôi đất thêm mầu mở.
 
 Ruộng đồng kia rộ màu xanh đẹp.
 Thành phố kia rạng rở huy hoàng.
 Đất bề mặt thuộc dân chăm sóc.
 Của bên trong dân cũng được phần.
 Tài sản quốc gia dân cùng hưởng.
 Trong hình thức phổ tế dân sinh.
 Giúp cho dân cuộc đời an-lạc.
 Để vơi bớt cuộc sống nhọc nhằn.
 
 Dân sung túc nước nhà mới mạnh.
 Dân giàu lên nước mới hùng cường.
 Muốn xây dựng đất nước mai sau.
 Ta nên trọng quyền của người dân.
 Đó chính luật dân-quyền dân muốn.
 Không những chỉ tạo lập chính quyền.
 Một chính-quyền thật sự vì dân.
 Không quan niệm tư-hữu riêng mình.(1)
 
 Dân còn muốn sở hữu đất đai.
 Hưởng cả tài sản trong lòng đất.(2)
 Kẻ làm được dân mới tin vào.
 Việc đấu tranh mới thành chính-nghĩa.
 Nói dân quyền bao gồm tất cả.
 Đã nói rỏ trong bảng nhân-quyền.
 Tự-do dân-chủ lẩn công-bằng.
 Không câm thù như người Cộng-sản.
 
 Quyền bình đẳng phải được tôn trọng.
 Quyền được sống phải sống ra người.(3)
 Đó căn bản con người cần có.
 Phải thực hiện trên đất Việt-Nam.
 Quyết bằng được ta nên cương định.
 Giữ lập trường phục vụ nhân dân.
 Dân Việt giàu Việt-Nam sẽ mạnh.
 Chân lý này vĩnh viển không sai.
 
 Ghi chú:
 (1)Người tham chính không được quyền tư
    hữu riêng trong lúc tham gia chính quyền.
 (2) Tài nguyên quốc-gia phải được kiểm soát
     chặc chẽ nhầm để phục vụ quốc-gia.
 (3)Phải thi hành chế độ An-sinh xã-hội trên
    đất VN
 
      LKC (Ngày 14-05-2012).


 Chuyện đất đai (IV).
 Ngày Việt-Nam Cộng-Hòa

 Chuyện đất đai ta nên nói đến.
 Đảo Hoàng-Sa là đảo Việt-Nam.
 Từ thời vua Gia-Long triều Nguyễn.
 Hằng năm ra đảo cúng đất trời.
 Cho đến cuối thời đời Minh-Mạng.
 Tục lệ này chấm dứt từ đây.
 Đảo của ta do nước ta giữ.
 Mãi đến nước Việt-Nam Cộng-Hòa.

 Đảo Hoàng-Sa vẩn của Việt-Nam.
 Được quốc-tế công nhận hẳng hoài.
 Sau hiệp-định Genève năm bốn.
 Đất nước này lại bị chia đôi.
 Miền Bắc do Cộng-sản cầm đầu.
 Miền Nam với Chính thể Cộng-Hòa.
 Phân chia chỉ tạm thời ngưng chiến.
 Để dân có thời gian định đoạt.

 Chọn một thể chế hợp Việt-Nam.
 Chung cho cả 2 miền đất nước.
 Sau 2 năm chung sống hòa-bình.
 Dân dự bầu tuyển cử tự-do.
 Qua cuộc chọn phổ thông đầu phiếu.
 Bầu lên một chính-quyền thích hợp.
 Cùng xây dựng đất nước Việt-Nam.
 Sống thái-bình quốc-gia hòa hợp.

 Nhưng đến năm 1-9-5-8.
 Với chủ trương xâm chiếm miền Nam.
 Phạm-văn-Đồng âm mưu bán đảo.
 Bán biển Hoàng-Sa cho Trung-Cộng.
 Như món tiền trả trước cho Tàu.
 Rồi tiến hành xâm lược Miền-Nam.
 Chiến tranh khắp cả vùng đất nước.
 Tạo hận thù hai miền Nam-Bắc.

 Bởi văn kiện bán đảo mù mờ.
 Nhầm che mắt cộng đồng quốc-tế.
 Bày ra chuyện Giải Phóng Miền Nam.
 Gây rối loạn Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Với lối đánh chủ trương khũng bố.
 Đặt bom gài mìn nơi công cộng.
 Phá hoại đường xá cả nhà trường.
 Theo lệnh lũ côn đồ phương Bắc.

 Hoàng-Sa của Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Bị đánh chiếm bởi quân Tàu-cộng.
 Nó không mất bởi tay Việt-cộng.
 Trong chiến dịch giải phóng Miền-Nam.
 Hoàng-Sa chính là đất còn lại.
 Thuộc về nước Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Người hải ngoại cần nên lên tiếng.
 Đòi chủ quyền Quần đảo Hoàng-Sa.

 Bắt đầu cuộc đấu tranh công-lý.
 Dựng danh-dự Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Để tố cáo bọn quân Tàu-cộng.
 Đã xâm chiếm lảnh thổ Việt-Nam.
 Lộ rỏ tính côn đồ cướp biển.
 Trong ý đồ uy hiếp dân ta.
 Thực thi chủ nghĩa thực dân mới.
 Nhầm thôn tính toàn vùng Nam-Á.

 Cũng để tố Việt-gian Hồ-Đồng.
 Đã vi phạm hiệp-định Genève.
 Bày Mặt trận Giải-phóng Miền-Nam.
 Gây chiến tranh trên toàn đất nước.
 Cùng xé bỏ hiệp-định Paris.
 Cam chịu làm tay sai cho Tàu.
 Một lòng nhận kiếp làm nô-lệ.
 Không màng sống chết của nhân-dân.

 Ta cần có một ngày kỷ niệm.
 Để tưởng nhớ Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Trong ngày hai mươi sáu tháng mười.
 Ngay trước trụ sở Liên-hiệp-Quốc.
 Với lá cờ vàng 3 sọc đỏ.
 Thay cho nước Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Tượng trưng đấu tranh cho tự-do.
 Dân-chủ nhân-quyền cho dân-tộc.

 Người dân nước Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Đứng dưới lá cờ của Tổ-Quốc.
 Đòi lại đất đai mình bị mất.
 Phủ quyết những văn-kiện bất bình.
 Đã ký bởi cộng-sản Việt-Tàu.
 Trong âm mưu thôn tính Việt-Nam.
 Đại diện dân Việt-Nam anh-hùng.
 Việt hải ngoại đấu tranh dựng nước.

 Xây lại nước Việt-Nam tự-do.
 Với Dân-quyền mục đích đấu tranh.(1)
 Để nhân dân có quyền được đất.
 Cuộc đấu tranh phải được ôn hòa.
 Theo như luật quốc-tế định ra.
 Người dân nước Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Được quyền đấu tranh dành lại đất.
 Trong hình thức đấu tranh hòa-bình.(2)

 Ta lên tiếng đòi lại chủ-quyền.
 Đảo Hoàng-Sa ta đang bị mất.
 Bởi thế lực cường quốc Tàu-cộng.
 Cùng trợ giúp cộng-sản Việt-Nam.
 Phải có ngày Việt-Nam Cộng-Hòa.
 Để tưởng nhớ Việt-Nam tự-do.
 Lên tiếng trước cộng đồng thế-giới.
 Tàu bành trướng chủ-nghĩa thực-dân.

 Ghi chú:
(1)Dân-quyền gồm có nhân-quyền:quyền tự-do công bằng,quyền sở hữu đất đai,quyền được có an-sinh   xã-hội.
(2)Đấu tranh hòa-bình : không bạo động,không làm mất an ninh trong vùng.
 Đấu tranh cho ngày VNCH,ta cần phải hợp với Công pháp quốc-tế,vì ta đang đấu tranh trên đất nước có bang giao với kẽ xâm lược nước ta,cho nên việc đấu tranh phải hợp với nguyên tắc QT,vì VNCH là quốc-gia có sẳn hồ sơ trong Liên-hiệp-Quốc.Cho nên ngày đấu tranh chỉ nhân-dân VNCH và cần tránh không có tiếng nói của người đại diện QĐ hay CQ của VNCH.
 Cuộc đấu tranh như thế này chúng ta sẽ thấy sức mạnh của nó,không chỉ những 2.5 triệu người đang sống ở hải ngoại mà là sức mạnh của toàn dân tộc Việt-Nam
LKC ( Ngày 09-06-2012 )
 
 
   Chuyện đất đai (V)
  Chuyên-chính vô sản
 trong Xã-hội dân-quyền
 
 Người Cộng-sản tin lời Karl-Marx.
 Nằm lòng câu Chuyên chính vô-sản.
 Kẽ nắm quyền phải là vô-sản.
 Không mảy may quan niệm tiền tài.
 Chỉ một lòng phục vụ nhân dân.
 Lo đất nước ngày thêm phồn thịnh.
 Không phải như Lê-Nin đã nói.
 Đưa người nghèo lên nắm chính-quyền.
 
 Đó chẳng qua là lời thủ đoạn.
 Để củng cố chính-quyền Cộng-sản.
 Được mấy ai am hiểu tận tường.
 Rồi thực thi chính-quyền vô-sản.
 Mới tránh được tham nhũng cậy quyền.
 Rồi từ đó xây dựng quốc-gia.
 Người lãnh đạo chính bậc minh-quân.
 Phải vô-sản chuyên-chính tự mình.
 
 Dựa công bằng xử lý quốc-gia.
 Biết trọng dân như đấng sinh thành.
 Lo chăm sóc như người thân thuộc.
 Nói rỏ ra phải hiếu với dân. (1)
 Biết chăm lo cuộc sống người nghèo.
 Cho mọi người cơm no áo ấm.
 Đến tuổi gìa vẩn được ấm no.
 Tình dân nước chung lòng một dạ.
 
 Đừng có theo Lê-Nin giảng dạy.
 Tên Cộng-sản đầu đàng Cộng-sản.
 Cả tên Mao-trạch-Đông cuồng tín.
 Cộng tên Hồ con cáo Việt-Nam.
 Người không biết tổ-tông dân-tộc.
 Đã nhiều lần thay họ đổi tên.
 Đúng kẽ điên trong thời ta sống.
 Đưa đất nước đến chốn đường cùng.
 
 Bọn Cộng-sản cậy quyền ỷ thế.
 Dùng công-an hà hiếp dân lành.
 Ngay cả bọn trong hàng thân thuộc.
 Cũng lộng quyền ngang ngược như ai.
 Hà hiếp người dân nghèo đói khổ.
 Bức dân sống kiểu không ra người.
 Bọn chúng càng ngày càng béo bự.
 Đời dân càng lúc càng thảm thương.
 
 Tư-bản đỏ là bọn chính-quyền.
 Gây thêm cảnh giàu nghèo rõ rệt.
 Muốn thực hành chuyên chính vô-sản.
 Người tham chính bỏ hết tiền tài.
 Không quan niệm của cải riêng tư.
 Chỉ một lòng vì dân vì nước.
 Lo đất nước sống cảnh thanh-bình.
 Người trong nước được sống tự-do.
 
 Phải dựa theo hiến-pháp dân bầu.
 Trong xã-hội dân-quyền dân cử.
 Người lảnh đạo khởi xuất từ dân.(2)
 Được nhân-dân chọn cử công-bằng.
 Buộc những kẻ tham gia nhà nước.
 Phải khai báo tư-sản trước tiên.
 Chịu giám sát bởi luật quốc-gia.
 Nhầm giữ vững chính quyền liêm-chính.
 
 Trong thời gian tham dự chính-quyền.
 Người tham chính hưởng quyền ưu dãi.
 Theo luật pháp chỉ định đề ra.
 Cho chính thị và cả gia-đình.
 Sau cuộc đời tham chính vì dân.
 Người tham chính quốc gia bảo vệ.
 Nhà nước ấy Quân-Dân chung sức.(3)
 Thế mới thực Chính-phủ Dân-quyền.
 
 Dân được quyền đưa trình kiến nghị.(4)
 Cần xửa sai những kẻ lạm quyền.
 Nếu ai sai phạt riêng người đó.
 Không thể phạt luôn cả một nhà.
 Dựa luật pháp công-bằng xét xử.
 Làm như thế đời dân ổn định.
 Đất nước mới thái bình thịnh vượng.
 Xã-hội mới ổn định Dân-Quyền.
 
 
Ghi chú:
 (1):Hiếu ở đây là chăm-sóc phụng-dưởng kính-trọng lo-lắng,đây là đạo-đức của thời vua Nghiêu (2333tcn-2233tcn) vua Thuấn (2233tcn-2183tcn) và thời Tây-Chu (1122tcn-770tcn) nhà vua xem dân như cha mẹ,nên vua phải hiếu với dân.
 VN ta vua Lạc-long-Quân cùng thời với Chu-thành-vương (1115tcn-1079tcn),cách trị quốc như Chu-văn-Vương,dù Ngài không nói rõ hình ảnh 100 người con,thực ra đây là một thế chính trị khôn ngoan khéo léo của Lạc-Long-Quân thời đó,Ông phỏng theo chuyện Chu-văn-Vương có 100 người con,(Sùng-Lãm đi sứ sang Tây-Chu vào lúc năm thứ 6 Chu-thành-Vương,vì còn nhỏ nên Chu-Công tiếp sứ thần Việt-Thường,Sùng-Lãm..Năm 1109tcn có sứ gỉa đến diện kiến Chu-Công và nói:"Trời không gío bảo mưa to,ngoài biển không nổi sóng dữ đã 3 năm,chắc Trung-Hoa có thánh nhân trị vì sao chẳng đến chầu.Chu-Công đáp: "Vui thay,chẳng phải Đán (tên Chu-Công) có tài mà nhờ đức vua Văn-Vương đó".
Nên thuyết 100 con của Lạc-long-Quân và Bà Âu-Cơ phát xuất từ đây để dân Việt-Thường trọng mình như Thánh nhân,chúng ta nhìn qua khía cạnh chính trị vào thời đó chúng ta mới thấy được sự thông minh của những người sinh trên mảnh đất vùng châu thổ sông Hồng-Hà,ý của Lạc-long-Quân muốn nói cùng dân Việt-Thường : đạo đức của mình tựa như Chu-văn-Vương,tuy cùng thời với Chu-thành-Vương (vua thư nhì Tây Chu,cháu nội Chu-văn-Vương),nhưng ý Sùng-Lãm vọng đến Văn-Vương để cho dân biết mình cũng hiếu với dân như cha mẹ,như thế chính trị Việt-Thường rất ổn định,không có chiến tranh.
Nên trong bài viết về Lạc-long-Quân tôi có ghi họ Hồng-Bàng chỉ dành riêng cho 18 vị vua Hùng-Vương,còn ngoài ra anh em nhà vua đều mang họ mẹ vì thời đó VN ta theo mẫu hệ và họ Hồng-Bàng (1079tcn-258tcn) bắt đầu từ vua Hùng-Vương thứ nhứt (nhâm tuất 1079tcn) đến vua Hùng-Vương thứ 18 (qúy mẹo 258tcn),tổng cộng 821 năm.
 (2):Trong sấm Trạng-Trình có câu:
Quân minh dân sự ôn hòa.
Quân thần cộng tác miên miên cữu trường.
Tạm dịch
Chính chuyên thế buộc bởi dân tình.
Thịnh thế miên miên trường cữu mãi.
Nên người lãnh đạo phải từ dân mà ra và được dân tín nhiệm.
 (3) Quân ở đây là vua nói về người lãnh đạo.
 (4) Đây là hình thức đấu tranh hòa bình.
 
      Được-Lời (LKC Ngày 26-12-2012)

 

No comments:

Post a Comment