Monday, June 30, 2014

Trời Đất

Trời Đất

Nhật nguyệt muôn tinh trong vũ trụ.
Nhân tâm tri thức phủ càn khôn.
Luân thường trời đất "Dân làm gốc".
Xử thế thanh tâm giữ "Nhơn Hòa"
Đất này đã trót ngàn năm khổ.
Thời nay lại nạn lắm thương tâm.
Thiên tai bão táp phủ lấp đầu.
Nhân tình vô cảm thật đớn đau.


Nhân gian hà chẳng không ai biết.
Nhưng khó lòng ngay thốt được lời.
Trong sự đời thường hay trắc trở.
Gây cảnh tang thương hại lẩn nhau.
Thế sự bao trùm qua thế hệ.
Dần dà mãi miết lại trăm năm.
Luận thời cũng chẳng nào ai rõ.
Cứ thế đong đưa lước từng mùa.
Ngỏ trời chỉ thấy toàn mây gío.
Dọ đất lại nghe tiếng gầm gừ.
Bạo quyền ỷ thế ưa hà hiếp.
Dân đen nhẫn nhịn chịu hờn câm.
Ý đời xoay vần thường thế mãi.
Lòng người cứ mặc để buông trôi.
Thương tâm ẩn uất lòng trắc uẩn.
Mong chuyển càn khôn thuận cánh bườm.
Thế sự bất công ngay trước mắt.
Cuộc sống dân gian qúa bập bồng.
Nào ai để ý đời oan nghiệt.
Cứ mặc vô tình cách nhẫn tâm.
Chẳng hề cân nhắc lòng nhơn ái.
Tỏ nổi tâm tư giúp bần cùng.
Vận nước khổ nạn ngay trước mắt.
Giặc kia hung hản trước thềm nhà.
Tính kia chẳng khác đám thú rừng.
Sao đành dậm bước mãi chùn chân.
Hởi người dân Việt mau tỉnh lại.
Cam khổ cùng nhau dựng thái bình.
Giặc kia phải đánh cho tan tác.
Bỏ thói gian manh tánh côn đồ.
Tận cùng bức xúc thêm thành sức.
Khởi sự vung cờ giữ núi sông.

Xây dựng giang sơn Văn-Lang củ.
Khí thế Hùng-Vương thuở ban đầu.
Sơn hà gấm vóc ngàn năm vững.
Trong cảnh tình dân sống chặc bền.
Minh quân chân chính giữ "Tam Bình".
"Thanh bình" cảnh sống dân nhàn hạ.
"Thái bình" đôn đúc dân giàu thêm.
"Hòa bình" thịnh thế nước phú cường.
Thế đời chuyển biến như ẩn hiện.
Huyền cơ tiềm ẩn giữa đất trời.
Trắng đen đôi ngã rõ đường ranh.
Đêm ngày phân biệt rành trước mắt.
Ngày thì chỉ thấy toàn ánh nắng.
Đêm về tinh tú hiện muôn thiên.
Sáng đêm sáng ngày nào phân biệt.
Am tường chỉ được có Mấy ai ?
Được-Lời (LKC) Ngày 17/5/2014


    No comments:

    Post a Comment